MUÔN NẺO ĐƯỜNG YÊU - Trang 65

để hôn nhau, dĩ nhiên, cũng có mấy lần Bắc nói anh đã là một người đàn
ông trưởng thành rôi, anh không thể nhịn nổi chuyện đó, tôi mắng anh là
tên lưu manh và bảo, không nhịn cũng phải nhịn, em muốn làm một cô gái
trinh trắng đến tận đêm tân hôn.

Đó là vì ngày đầu tiên tôi đến trường Đại học Bắc Kinh để đăng kí nhập
học, tôi đã nghe thấy một câu nói của mấy cậu sinh viên. Họ đứng trước
cửa nhà ăn thảo luận, tôi láng máng nghe được mấy câu, đại khái là chuyện
sinh viên có nên dùng thuốc tránh thai hay không. Nghe thấy vậy tôi đỏ hết
cả mặt, đang lúc tôi chuẩn bị bỏ đi thì nghe thấy một ai đó nói một câu
rằng, bốn năm đại học kết thúc, chẳng còn cô sinh viên nào còn có thể là
gái trinh!

Nghe thấy vậy tôi thấy rất bực mình, không hiểu sao lại có những quan
điểm quái đản thế?

Đúng là lúc đứng bên hồ Thanh Hải, cả tôi và Bắc đều có phần rung động,
nhưng sau khi nghe thấy câu nói này tôi đã hạ quyết tâm, tôi nhất định sẽ
làm một cô gái trong trắng, đến khi tốt nghiệp đại học, đến khi tôi trở thành
cô dâu của Bắc.

Dĩ nhiên để làm được điều này cần có sự phối hợp tích cực của Bắc, rất
nhiều lần tôi đã bày tỏ rõ ràng quan điểm của mình. Bắc thường ôm chặt tôi
và bảo, đây quả là một thử thách lớn lao đối với anh, làm được điều này
còn khó hơn nhiều so với lập trình máy vi tính, em biết thép đã được tôi thế
nào không, em có biết người ta viết nó thế nào không? Tôi lắc đầu, anh ghé
sát vào vai tôi bảo, vì Paven chỉ muốn lên giường với Tonhia nhưng vì
người ta không chịu nên thép mới được tôi như thế đấy.

Tôi ra sức véo tai Bắc và mắng anh là gã lưu manh. Bắc hét lớn, nương tử,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.