MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1165

Nghĩ đến đây Thẩm Thanh Huyền muốn đẩy nhanh tốc độ, phải nhanh

hơn nữa, cố gắng đuổi tới trước mặt hắn trước khi chuyện chưa phát sinh. Y đã
biết xảy ra chuyện gì, y không muốn hắn phải trải qua thêm lần nữa …

Trên mặt Thẩm Thanh Huyền đẫm một mảnh lạnh lẽo, nước mắt ngăn

tầm mắt, lại giục y tăng tốc nhanh hơn!

Rốt cục cũng về đến Vạn Pháp tông, đi vào Thượng Đức phong, chứng

kiến một màn trước mắt, thân thể Thẩm Thanh Huyền cứng lại.

Y kinh ngạc đứng đó, bản thân không biết nên lộ ra biểu tình gì.

Cố Kiến Thâm vừa quay đầu đã nhìn thấy y.

Hai người cách biển máu mờ mịt, cách thi thể các sư huynh quen thuộc,

và cách phong chủ Thượng Đức hôn mê … giống như lạch trời chẳng thể nào
vượt qua.

Cố Kiến Thâm bình tĩnh nhìn y, biểu tình trên mặt dần rút đi, sắc đỏ trong

mắt lạnh băng, giọng nói cũng lạnh đến cực điểm: “Là ta giết bọn họ.”

Tất cả tội nghiệt, tất cả thống khổ, tất cả tuyệt vọng, hắn lựa chọn một

mình gánh vác.

Sư phụ đã làm quá nhiều vì hắn, hắn chỉ mong ông có thể tiếp tục sống,

dù mang theo mối hận dành cho hắn, cũng tốt hơn là tuyệt vọng mãi không thể
tiêu tan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.