MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1236

Hắn khẽ thở dài, mở miệng cất giọng nói trầm khàn pha lẫn động tình:

“Muốn ngủ không?”

Thân thể Thẩm Thanh Huyền khẽ run, không hiểu hắn có ý gì.

Cố Kiến Thâm lại nói: “Thời gian còn sớm, chỗ ta có bình trà ngon, có

muốn nếm thử không?”

Thẩm Thanh Huyền hiểu rồi, khóe miệng khẽ nhếch, châm chọc nghĩ:

Quả nhiên làm vương tử rồi sẽ khác, còn biết học đòi văn vẻ.

Thẩm Thanh Huyền mở mắt, mặt không đổi sắc mà ngồi xuống.

Cổ họng y đã khỏe hơn nhiều, có thể mở miệng, nhưng y không muốn nói

chuyện với hắn.

Cố Kiến Thâm không ép, chỉ bảo: “Trăng bên ngoài sáng lắm, em muốn

ra ngắm không?”

Thẩm Thanh Huyền gật đầu.

Cố Kiến Thâm nhìn y bằng đôi mắt dịu dàng, cử chỉ quy củ, còn mở cửa

cho y.

Thẩm Thanh Huyền toan ra ngoài, Cố Kiến Thâm bỗng nói: “Mặc dù thời

tiết ấm áp, nhưng thân thể em còn yếu, vẫn nên phủ thêm áo khoác đi.” Xiêm y
quốc gia này quá mỏng, bảo bối nhà hắn đẹp như vậy, ngoài hắn ra ai cũng
đừng mong liếc nhìn một lần.

Thẩm Thanh Huyền nghe mà mi tâm nhíu chặt, hắn đang xem y là nữ

nhân sao? Cũng phải, hiện giờ sức y chỉ sợ còn không sánh bằng nữ nhân được
nuông chiều trong khuê phòng.

Thẩm Thanh Huyền nhìn về phía hắn.

Cố Kiến Thâm sợ chọc y giận, không dám hó hé gì thêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.