MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1555

Song thực tế Thẩm Thanh Huyền nào để ý? Đừng nói đau lòng, ngay cả

lông mày y cũng chả thèm nhíu lấy.

Tạ Hồng Nghĩa điên cuồng phát tiết hận ý trong lòng, tiếp tục nói: “Mày

khổ cực nuôi Tạ Kiến Thâm khôn lớn, nhưng tới khi nó biết thân thế của mình,
biết Tạ gia bị mày hủy, để coi nó có hận mày hay không!”

Lời này chọc trúng tâm sự Thẩm Thanh Huyền … việc này đúng là tiến

thoái lưỡng nan.

Thẩm Thanh Huyền mất kiên nhẫn, dùng lực nghiền vai lão: “Nói hết

chưa?”

Tạ Hồng Nghĩa đau thấu tim, mồ hôi lạnh chảy đầy trán, môi tái nhợt,

giọng nói run rẩy: “Mày … mày cho rằng … tại sao tao nhất định phải bắt
được Tạ Kiến Thâm! Mày cho rằng vì sao bố tao khăng khăng muốn Tạ Uẩn
kế thừa Tạ gia? Mày …”

Thẩm Thanh Huyền khẽ nhíu mày: “Tại sao?” Vấn đề này cũng khiến y

trăn trở nhiều năm, càng hiểu về Tạ gia, y càng không rõ vì sao Tạ lão gia tử
để lại di chúc như thế.

Tạ Hồng Nghĩa lộ ra nụ cười quỷ dị, nói: “Mày lại đây … tao nói cho

mày nghe.”

Thẩm Thanh Huyền không động đậy, lạnh lùng bảo: “Muốn nói thì nói,

không nói thì thôi.”

Tạ Hồng Nghĩa tỏ vẻ tiếc nuối, thấp giọng bảo: “Tạ Kiến Thâm là …”

Giọng lão ngày càng thấp, Thẩm Thanh Huyền tai thính mắt tinh nên

nghe rất rõ, song Tạ Hồng Nghĩa lại không nói nữa.

Máu tươi tràn ra từ khóe miệng lão, Thẩm Thanh Huyền vội vàng ra tay,

nhưng đã chậm một bước, lão già này đã cắn lưỡi tự vẫn!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.