MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1592

Dần dần, trong trống rỗng tỏa ra hào quang hoa mỹ, ngay sau đó là ánh

mặt trời xua tan từng tầng mây, từ ấy trong hắn bừng nắng hạ.

Mưa dầm tản đi, chỉ để lại một màu nắng.

Cố Kiến Thâm cảm nhận được hạnh phúc lớn nhất từ trước đến nay.

Hắn như một kẻ tù tội bị nhốt trong ngục giam âm trầm đáng sợ nhất,

nhận biết bao đòn roi và ngược đãi, những tưởng sẽ tiếp tục đau khổ như thế
cho đến già, thế rồi đột nhiên … ngục giam mở ra, hắn được giải thoát, được
ngắm nhìn mặt trời cùng biển rộng, sống lại một lần nữa!

Cố Kiến Thâm bình tĩnh đứng trong phòng bếp thu dọn bát đũa, nhưng

khóe môi không sao kìm nén được nụ cười, hắn vui quá, vui đến mức không
một ngôn từ nào có thể hình dung tâm trạng hắn lúc này.

Thật tốt, y không phải bố hắn; thật tốt, hắn không phải con y; thật tốt,

trước đêm sinh nhật mười tám tuổi, ông trời lại tặng cho hắn món quà ý nghĩa
đến thế.

Cố Kiến Thâm mất thật lâu mới chậm rãi ổn định vui sướng trong lòng.

Mấy câu sau đó Chu Trì nói Cố Kiến Thâm có nghe không?

Hắn nghe chứ, nhưng dù không nghe hắn vẫn sẽ nhận định Thẩm Thanh

Huyền nuôi hắn vì yêu Cố Phi.

Nhưng vậy thì có sao, hoàn toàn không liên quan!

Hắn đã sớm biết Thẩm Thanh Huyền thích Cố Phi, yêu Cố Phi, toàn tâm

toàn ý chờ cô tỉnh dậy.

Cố Kiến Thâm biết rất rõ, cho nên hiện tại chẳng có gì bất ngờ.

Chỉ cần họ không có quan hệ huyết thống, chỉ cần nó không còn là rào

cản không thể vượt qua, những thứ khác nào có đáng kể chi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.