MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 160

Túc Vũ nhìn sang Cố Kiến Thâm, rất lo lắng:

“Nhưng mà …”

Thẩm Thanh Huyền cũng nhìn về phía Cố Kiến Thâm, y ngẩng đầu,

khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng, nhưng sắc nước trong con ngươi mang theo
cầu xin ít thấy:

“Thanh Thâm, chúng ta không về được không?”

Chưa bàn tới Cố Kiến Thâm, trái tim Túc Vũ cũng đã chấn động mãnh

liệt rồi: Trời ạ, thiệt … thiệt đáng yêu!

Cố Kiến Thâm giật mình rõ rệt, ngay sau đó trong mắt hắn như có gợn

sóng tản ra, thần thái dịu dàng cung kính, hắn cúi người, hành lễ nói:

“Cẩn tuân thánh ý.”

Thẩm Thanh Huyền ha ha trong lòng, trên mặt lại tràn đầy tín nhiệm:

“Cảm ơn ngươi, Thanh Thâm đại ca.”

Vừa gọi cái tên này, đôi mắt xanh thẳm của Cố Kiến Thâm lập tức lóe lên

một tia đỏ sẫm.

Chẳng qua hắn đang cúi đầu, cho nên vẫn chưa bại lộ.

Thẩm Thanh Huyền bị bản thân hố tới mức ngoài giòn trong mềm(*), nửa

câu cũng không muốn nói thêm.

(*) dùng đểdiễn tảsựkinh ngạc

Túc Vũ là người vui mừng nhất, thật tốt quá, bọn họ vẫn có thể ở cùng

nhau!

Vừa ra khỏi bí cảnh Nguyệt Lạc, bọn họ lập tức nhìn thấy một tu sĩ vẻ

ngoài tiên phong đạo cốt, nhưng thực chất chưa tới trúc cơ tiến lên nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.