MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1769

Đến tối lại lắc mình hóa thành hạc giấy béo, liếng thoắng chửi bới bản

thân “mặt người dạ thú” vào ban ngày.

Đúng vậy, mưu đồ gây rối, tệ hại … Những từ này không đủ để hình dung

hắn, mà phải dùng mặt người dạ thú. Gì mà ra vẻ đạo mạo, chứ thực chất vô
cùng hạ lưu; gì mà trông như thể nghiêm trang, bản chất lại chẳng ra làm sao
… làm cho Thẩm Thanh Huyền cười không ngừng.

Thật ra chiêu này của hắn rất thông minh, ban ngày bày ra mặt phong độ

của hắn, liều mình giành thiện cảm với Thẩm Thanh Huyền; ban đêm lại chửi
bới mình, để Thẩm Thanh Huyền thiên vị hắn trong vô thức; quan trọng hơn là
hắn thông qua ngôn từ buổi tối kích thích Thẩm Thanh Huyền, chôn hạt mầm
nhỏ vào sâu trong tiềm thức y.

Thẩm Thanh Huyền không biết năm đó mình thế nào, chứ hiện giờ y sắp

kháng cự hết được rồi đó.

Tên khốn này càng nói càng hăng, tự cho mình sắm vai rất thành công, lại

còn mượn thân phận hạc béo làm “người hướng dẫn tình cảm” cho y.

Chẳng hạn như đêm nay …

Hạc giấy béo: “Nếu ngươi không thích hắn, thì đừng gặp mặt hắn, như

vậy sẽ không ngừng cho hắn hy vọng, lỡ đâu hắn nhịn không được thì sao?”

Nhịn không được thì nhanh làm gì coi! Thẩm Thanh Huyền trả lời hắn:

“Tất cả toàn do ngươi đoán mò.”

Hạc giấy béo: “Có phải ta đoán mò hay không trong lòng ngươi rõ nhất,

nếu không phải hắn có tình ý với ngươi, hà cớ gì ngày nào cũng tìm ngươi,
ngày nào cũng dẫn ngươi chơi này dạo kia?”

Không tìm ta ngươi muốn tìm ai, không dắt ta đi chơi ngươi muốn dắt kẻ

nào đi chơi? Đương nhiên Thẩm Thanh Huyền vẫn viết: “Đừng áp đặt suy
nghĩ xấu xa của ngươi lên bọn ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.