MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 1881

Y không muốn gặp Cố Kiến Thâm trong dáng vẻ này, vì y cho rằng nếu

Cố Kiến Thâm nhìn thấy sẽ bị hắn đối xử lạnh lùng, và hắn sẽ không nhìn y
thêm một lần nào nữa.

Câu “mây thưa che trăng, gió cuốn tuyết hoa” kia không phải dành cho

một lão nhân gần đất xa trời.

Hiển nhiên Cố Kiến Thâm biết Thẩm Thanh Huyền băn khoăn điều gì,

cho nên hắn dẫn Cố Kiến Thâm trong tâm cảnh tới trước mặt y, để họ gặp mặt
nhau trong tình huống đó.

Có nói nhiều thêm nữa cũng không bằng dùng hành động để chứng minh.

— Bất kể em biến thành dáng vẻ gì, em vẫn luôn xinh đẹp.

Đây không phải lời ngon tiếng ngọt, mà là tiếng lòng chân thật của hắn.

Mặc dù hắn đã quên y, quên những kỉ niệm hai người bên nhau, nhưng lại

không quên tình yêu dành cho y.

Ký ức có thể biến mất, nhưng tình cảm khắc trong linh hồn lại rất rõ ràng.

Lần này đến lần khác, nó không ngừng chất chồng, không ngừng tích

lũy,tưởng như nhất kiến chung tình, thực ra lại khắc cốt ghi tâm.

Thẩm Thanh Huyền mỉm cười từ đáy lòng, hỏi Cố Kiến Thâm ngoài tâm

cảnh: “Ngươi không sợ ngươi trong này chê ta sao?”

Cố Kiến Thâm đáp: “Sẽ không, ta hiểu bản thân ta mà.”

Thẩm Thanh Huyền cảm thấy hứng thú, y nói: “Vậy để ta xem, đối mặt

với ta thế này, ngươi sẽ làm gì.”

Cố Kiến Thâm ngoài tâm cảnh không nói gì.

Thẩm Thanh Huyền nhìn Cố Kiến Thâm đối diện, khẽ nói: “Chúng ta

chưa từng gặp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.