MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 212

Tử Ngọ Quan cũng có rừng cây sau núi giống với các môn phái truyền

thống khác.

Đệ tử mới nhập môn nếu nhận được nhiệm vụ săn bắn, có thể tìm con

mồi ở bên ngoài, đánh chết rồi sau đó xử lý.

Loại động vật thuộc cấp bậc gia súc như trâu này, đơn giản vòng ra sau

núi là có thể tìm được.

Vốn tưởng loài trâu có đôi mắt tinh tường là sinh vật dạng dài như kim

long, kết quả …

Thẩm Thanh Huyền ghét bỏ ra mặt: “Đây là trâu?”

Cố Kiến Thâm mỉm cười: “Đúng rồi.”

Thẩm Thanh Huyền câm nín, cuối cùng vẫn nhịn được không nói ra chữ

xấu.

Thật ra trâu ở Tử Ngọ Quan rất đáng yêu, dẫu sao cũng dính chút linh

khí, lại còn được thả rông, một đám mắt to tròn như giọt nước, bán manh tới
mức làm người ta không sao xuống tay được.

Chẳng qua Thẩm Thanh Huyền và Cố Kiến Thâm không phải người sẽ

nhân từ nương tay.

Vì là thời gian mới vào, nên đệ tử tới làm nhiệm vụ không ít, chắc hẳn

người nhận nhiệm vụ thu thập da trâu cũng có rất nhiều.

Nhiệm vụ này đối với hai vị đại lão thật sự nhỏ bé không đáng nhắc tới,

nhưng với đệ tử mới nhập môn lại không phải chuyện dễ.

Đầu tiên, trâu cường tráng có lực, chạy cực kỳ nhanh, giết không dễ.

Lại thêm trâu chạy chậm còn biết bán manh, mắt to ngập nước chớp

chớp, lại kêu ngao ô ô mấy tiếng, đoán chừng sẽ có tiểu đệ tử muốn phóng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.