MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 22

Rốt cục cũng hỏi ra miệng rồi!

Giống như lưỡi đao treo trên đỉnh đầu chợt rơi xuống, chém vào cổ mình,

đau tới mức máu chảy đầm đìa!

Nhưng việc đã đến nước này, Tăng Tử Lương chỉ có thể bẩm báo chi tiết.

Song hắn còn chưa kịp mở miệng, Diệp Trạm đã đoạt trước một bước:

“Bọn họ đều định đi.”

Cuối cùng cũng có thể cáo trạng, chưởng môn đại nhân đã gần nghìn tuổi,

nói năng thận trọng, ngay thẳng nghiêm nghị trong mắt đồ tôn, đồ đồ tôn giờ
đây hệt như đứa trẻ bảy tuổi.

Mặc dù trong mắt Thẩm Thanh Huyền, đám đại năng đương thời này

không khác gì so với trẻ con.

Diệp Trạm hớn hở muốn tiếp tục “tố cáo mách lẻo”, đáng tiếc Thẩm

Thanh Huyền đột nhiên mở miệng:

“Đều đi cả?”

“Ta …” Diệp Trạm đang muốn thể hiện lòng son dạ sắt, tỏ rõ bản thân

đánh chết cũng không đi, Thẩm Thanh Huyền đã chầm chậm nói ra câu tiếp
theo, “Nếu tất cả đều đi, ta đây cũng đi vậy.”

Tăng Tử Lương ngẩng phắt đầu: “!”

Diệp Trạm thiếu chút nữa tắt thở!

Sao lại là tình huống này?

Sáu người bồn chồn trong lòng, không nghiền ngẫm nổi lời thâm sâu này

của tôn chủ đại nhân.

Thẩm Thanh Huyền lại hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.