MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 299

Thẩm Thanh Huyền không muốn gặp mặt hắn! Gặp mặt làm gì? Gặp mặt

rồi sao nhận được hồi âm?

Thẩm Thanh Huyền nhẫn nại lừa hắn rằng: “Tâm ý của ta ngươi đã rõ,

vậy tâm ý của ngươi thì sao?”

Cố Kiến Thâm bảo: “Ta muốn nói ngay mặt cho ngươi nghe.”

Thẩm Thanh Huyền tiếp tục nói: “Không công bằng.”

“Tại sao?” Giọng Cố Kiến Thâm càng dịu dàng lưu luyến, “Ta muốn thấy

ngươi, hy vọng tiến vào trong mắt ngươi, như thế tâm ý ta mới có thể truyền
đạt trọn vẹn cho ngươi.”

Thẩm Thanh Huyền hỏi ngược lại hắn: “Nhận được thư của ta, ngươi vui

không?”

Cố Kiến Thâm nói: “Vui chứ.”

Thẩm Thanh Huyền lại nói: “Vậy ngươi nên hiểu, ta cũng hy vọng có thể

nhận được thư của ngươi.”

Cố Kiến Thâm nhanh chóng đáp: “Ta có thể nói ngươi nghe, ngươi muốn

nghe bao nhiêu lần ta liền nói bấy nhiêu.”

Thẩm Thanh Huyền: “Không giống nhau, sau này ta cũng có thể nói với

ngươi rất nhiều lần, nhưng thư trong tay ngươi ta lại không có.” Lời trong lời
ngoài đều là: Ngươi mau hồi âm cho ta coi!

Cố Kiến Thâm dừng một chút.

Thẩm Thanh Huyền dùng phép khích tướng: “Thật ra ngươi không viết

được đúng không? Không có tâm ý kia, đương nhiên không sao đáp lại được.”

Cố Kiến Thâm tương kế tựu kế: “Giấy viết thư nho nhỏ không chứa nổi

tình ý ta dành cho ngươi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.