MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 297

Cố Kiến Thâm ở Duy Tâm Cung nghiêng người dựa vào giường mềm,

bên môi đều là trêu tức: “Ồ? Gửi nhầm à?”

Thẩm Thanh Huyền vội vàng nói: “Ngươi nhận được hai chữ Tiểu Hồng

hả?”

Cố Kiến Thâm nói: “Đúng.”

Thẩm Thanh Huyền “ảo não” nói: “Đó là ta viết cho Tiểu Hoa Đào, sao

gửi lung tung vậy kìa? Bồ câu trắng này quả nhiên không đáng tin cậy.”

May mà bồ câu trắng không có linh trí, bằng không khóc chết luôn, cái

nồi úp trên lưng này, oan quá chừng!

Cố Kiến Thâm cố nén cười nói: “Thì ra là thế, vậy đến cùng sư thúc

muốn nói gì với ta?”

Thẩm Thanh Huyền bảo: “Chờ đó, ta gửi qua cho ngươi ngay.”

Cố Kiến Thâm nói: “Sư thúc cần gì phiền phức như thế, nói ta nghe

không tốt hơn sao?”

Thẩm Thanh Huyền vẫn khăng khăng giữ giọng điệu này: “Có mấy lời

không nói ra được nhưng có thể viết.”

Tuy không nhìn thấy người, nhưng nghe âm thanh, Cố Kiến Thâm có thể

mường tượng được dáng nhỏ giận dữ kia của y, trái tim lại cảm thấy ngứa nữa
rồi.

Thẩm Thanh Huyền lại nói: “Bệ hạ chờ nha, lần này xác định sẽ không

gửi nhầm nữa.”

Cố Kiến Thâm cười nói: “Được, ta rất chờ mong.” Gửi nhầm? Sợ là lần

này mới gửi nhầm thật đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.