MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 313

Y nhắm mắt lại, giấu giếm Cố Kiến Thâm, nháy mắt phóng thần thức ra

ngoài.

Đúng như dự đoán, ngoại trừ Tử Ngọ Quan, bên ngoài trăng sáng giữa

trời, đầy sao lấp lánh!

Tên khốn này đang làm gì? Tại sao muốn thay đổi thời tiết?

Nhận thấy Cố Kiến Thâm đi ra, Thẩm Thanh Huyền nhanh chóng mở

mắt, tu vi cũng về lại trạng thái tiểu đồng, không để lọt chút dấu vết.

Cố Kiến Thâm cầm áo choàng khoác lên vai y.

Thẩm Thanh Huyền nhìn hắn: “Ngươi cảm thấy ta sẽ sợ lạnh ư?”

Cố Kiến Thâm dịu giọng nói: “Ta nhìn mà đau lòng.”

Thẩm Thanh Huyền giật khóe miệng, cười đầy châm chọc.

Cố Kiến Thâm ở phía sau y, đương nhiên không nhìn thấy, hắn hỏi y:

“Muốn ngắm tuyết ư?”

Mặc dù tuyết này do người tạo ra, nhưng lại dành tình cảm trong đó.

Hoa tuyết trông như lông ngỗng, bay lượn giữa trời gió lạnh vắng lặng,

tựa như tinh linh màu trắng, hạ xuống tầng tầng lớp lớp, rất nhanh đã lót đầy
một tầng tuyết trắng, phát sáng như trân châu trong màn đêm âm u lạnh lẽo.

Thẩm Thanh Huyền nhìn thẳng phía trước, lạnh lùng nói: “Ta ghét tuyết.”

Cố Kiến Thâm hiểu rõ: “Cũng phải, thứ này nhạt nhẽo cực kì.” Cho tới

tận giờ hắn đương nhiên biết sở thích của Thẩm Thanh Huyền, đỏ thẫm sáng
choang mới là màu y thích, sắc lạnh đơn điệu mộc mạc y đều không muốn.

Thẩm Thanh Huyền lại bảo: “Không phải vì màu sắc.”

Cố Kiến Thâm nhìn về phía y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.