MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 464

Y khá là khuây khoả nói: “Bệ hạ quả nhiên có bản lĩnh.”

Nói xong y nhìn Cố Kiến Thâm, kinh ngạc thốt: “Bệ hạ mệt ư, sao trông

tinh thần không được tốt lắm?”

Đế tôn Tâm Vực bị trêu cho cả đêm không ngủ: “…”

Thẩm Thanh Huyền còn thấy hơi áy náy: “Nếu hao tâm tổn sức như thế,

về sau không cần xoa bóp cho ta nữa.”

Cố Kiến Thâm nói tới mức nghiến răng nghiến lợi: “Có bóp cho ngươi cả

đời cũng không mệt, chẳng qua tối qua ngủ không ngon thôi.”

Thẩm Thanh Huyền nói: “Thể xác này quả nhiên dễ mất ngủ.”

Cố Kiến Thâm không muốn nói chuyện.

Ăn sáng xong, hai người tiếp tục nam canh nam dệt.

Hôm nay Thẩm Thanh Huyền đã hoàn toàn cúi đầu trước thế lực ngọc

giản, y nhìn Cố Kiến Thâm: “Ngươi tới cày ruộng đi.”

Tâm trạng Cố Kiến Thâm tốt hơn nhiều: “Ngươi biết dệt vải?”

Thẩm Thanh Huyền nói: “Cái này có gì mà không biết?”

Cố Kiến Thâm cho y một bó bạch tuyến.

Thẩm Thanh Huyền ngẩn ra: “Kim tuyến hôm qua đâu?”

Cố Kiến Thâm nói: “Kim tuyến kia quá quý giá, ta mất sức rất lớn cũng

chỉ mua được nhiêu đó.”

Thẩm Thanh Huyền không vui.

Cố Kiến Thâm lại nói: “Hôm qua đã bảo ngươi dệt vải, ngươi lại muốn

cày ruộng làm chi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.