MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 578

Ra khỏi cung, Thẩm Thanh Huyền vẫn nghĩ tới Cố Tiểu Thâm, nghĩ xem

khi nào lại đến thăm hắn.

Ngọc như ý tiểu tử kia cho y, Thẩm Thanh Huyền chướng mắt, nhưng đây

là đồ đương kim thánh thượng ban thưởng, y tất nhiên phải nhận, nếu ném đi
hoặc làm hư thì chính là phạm tội lớn.

Thẩm Thanh Huyền còn suy xét xem làm sao tìm được cơ hội gần gũi với

Cố Kiến Thâm, lại không ngờ Cố Kiến Thâm không còn ký ức vẫn thân cận
với y, cách mấy ngày đã cho gọi y qua, trò chuyện tiếp cùng hắn.

Thẩm Thanh Huyền thật lòng thích tiểu hoàng đế này vô cùng, vì đây vốn

là Cố Kiến Thâm, cho nên đối xử với hắn rất chân thành.

Hơn một tháng qua, hai người ngày càng thân mật, Cố Kiến Thâm nhân

lúc không có ai sẽ gọi y một tiếng Tần ca ca.

Thẩm Thanh Huyền không thích nghe họ Tần này, nên nói với hắn: “Bệ

hạ có thể gọi tên tự của thần.”

Mắt Cố Kiến Thâm sáng lên, hỏi y: “Có thể ư?”

Thẩm Thanh Huyền mỉm cười nói: “Là vinh hạnh của thần.”

Chỉ nghe tiểu hoàng đế dùng chất giọng mềm mại đáng yêu gọi: “Liên

Hoa ca ca.”

Thẩm Thanh Huyền: “…” Lại thấy hơi vui vẻ xíu rồi.

Khụ … Chỉ mong Cố Kiến Thâm khôi phục ký ức đừng ầm ĩ với y.

Hai người quân thần ở chung rất vui vẻ, bên ngoài bỗng truyền giọng của

thái giám: “Thái hậu giá lâm!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.