MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 674

Nhưng không chê còn chưa đủ, phải thích ta nữa cơ!

Thôi quên đi, đừng tự chuốc nhục nhã, vẫn nên về bảo dưỡng lại cho tốt,

tranh thủ Cố Kiến Thâm mười tám, trông y cũng giống mười tám luôn đi!

Thẩm Thanh Huyền khom người cáo từ, Cố Kiến Thâm lại nói với y:

“Lát nữa gặp.”

Thấy hắn đã cao lớn vậy rồi mà còn dính y, Thẩm Thanh Huyền hết sức

hưởng thụ, y cũng bảo: “Lát gặp.”

Thẩm Thanh Huyền vừa đi, cung nhân tiến vào mời dùng cơm.

Cố Kiến Thâm đứng dậy ra ngoài, nhìn bữa sáng phong phú, thế nhưng

lại chẳng có tâm trạng cầm đũa lên.

Mỹ thực cao lương, dù có đi vào ruột, thứ hắn muốn lại không cách nào

chiếm được.

Tần Thanh luôn dặn hắn phải đắp kín chăn, kẻo bị cảm lạnh, hắn lại luôn

không đắp.

Thẩm Thanh Huyền tưởng rằng hắn trời sinh thể nhiệt, không sợ lạnh,

nhưng thực chất ai mà chẳng sợ lạnh? Cơ thể càng nóng thì càng sợ lạnh, song
hắn không muốn vùi mình trong chăn bông mềm mại, hắn cần cái lạnh thấu
xương kia, cần phần băng hàn kia cảnh tỉnh bản thân.

Nhắc nhở bản thân đừng rơi vào lao tù bện bằng ấm áp của Tần Thanh.

Song trên thực tế, hắn đã sớm vây hãm vào đó rồi.

Cố Kiến Thâm siết đũa, cật lực kìm nén đau đớn truyền từ trong tim.

Vậy mà hắn còn hoang đường nghĩ, nếu Tần Thanh thực sự là huynh

trưởng của hắn thì hay biết chừng nào, như vậy ngôi vị hoàng đế lẽ ra nên là
của y, mà y có thể thuộc về hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.