MUỐN PHI THĂNG THÌ YÊU ĐI - Trang 763

Thẩm Thanh Huyền càng nghĩ càng giận: “Bệ hạ! Ý thần hỏi, người rốt

cục có ý gì?”

Trái tim Cố Kiến Thâm chấn động, rũ mắt nói: “Trẫm bị người bỏ thuốc.”

Thẩm Thanh Huyền: “…” Loáng thoáng có cảm giác mình sắp bị bội tình

bạc nghĩa, chỉ mong là ảo giác.

Thế rồi Cố Kiến Thâm gõ ngay cho y một gậy: “Người bỏ thuốc trẫm đã

nghiêm trị, việc tối qua mong quốc sư có thể quên.”

Quên? Hắn kêu y quên? Toàn thân đầy vết tích thế này mà hắn dám bảo y

quên?

Thẩm Thanh Huyền phát cáu triệt để: “Ra ngoài!”

Cố Kiến Thâm sững sờ, ngẩng đầu nhìn y.

Hắn chưa từng thấy y tức giận ngần này. Cảm giác bất an lẫn kinh hoàng

trỗi dậy, đồng thời có thêm nỗi tuyệt vọng lan tràn mọi ngõ ngách.

Quả nhiên … đã hết cách để cứu vãn rồi ư?

Thẩm Thanh Huyền cả giận: “Bệ hạ về đi! Là thần không biết liêm sỉ, tự

mình đa tình!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.