MƯU HÈN KẾ BẨN NƠI CÔNG SỞ - Trang 12

lão tiểu bạo chúa này vào ngay sáng thứ Hai nữa chứ!

Ben cắm laptop, ấn nút “play” trên voice mail: “Bạn có 17 tin nhắn mới!”,
giọng thu âm điện tử lanh lảnh vang lên, Ben thấy chán hẳn. Hầu hết, đều là
những tin nhắn quấy rầy người ta chứ chẳng mang lại thông tin hấp dẫn nào.
Nhưng có một tin thu hút sự chú ý của Ben: Spencer thuộc bộ phận Tài
chính hỏi sao hắn không đến dự buổi họp Dự án Khởi nguồn hôm thứ Sáu
vừa rồi. Dự án Khởi nguồn là cái quái gì? Thi thoảng, Ben lại tự hỏi mình
đang nắm được mọi chuyện trong công ty hay thực chất là chẳng biết có
chuyện quái gì đang diễn ra xung quanh hết? Rõ ràng hắn chẳng biết tí gì về
vụ họp hành này.

Ben nhận thấy, lẽ ra hắn không nên bỏ thuốc. Khi anh còn là cái “ống khói
tàu hỏa”, anh sẽ phải mò xuống chỗ mái che căn phòng dưới tầng hầm đặng
tham gia vào công cuộc làm “thơm mồm, bổ phổi, tiệt trùng lao”. Phần quà
cho anh là có cơ hội được trà trộn vào đủ loại hội nhóm của các đệ tử thuốc
lá khác, nhiều kẻ trong số đó nếu không là sếp lớn thì cũng là sếp nhỏ. Trong
lúc đê mê chém gió và buôn chuyện trong đám khói thuốc mịt mù hôi hám
đó, thể nào vài tin nóng cũng bị phun ra, và anh sẽ biết ngay đang có chuyện
gì hay ho trong tổ chức. Nếu Ben ta nhận ra chuyện bỏ thuốc sẽ dẫn đến tình
cảnh “xa rời quần chúng” này, có cho vàng hắn cũng không dám bỏ. Ừm,
vậy thì hắn sẽ xuống lỗ sớm thôi, nhưng mà ít nhất, hắn cũng biết Dự án
Khởi nguồn đó là cái quỷ gì.

Hắn kiểm tra các tin nhắn khác, lục lại nhật ký trực tuyến và hộp thư đến
hòng kiếm được tí dấu vết của cái dự án mang tên Khởi nguồn. Công cốc!
Không có trên mạng nội bộ. Lạ thật! Hay là Spencer nhầm? Hay đó chỉ là tin
vịt để trêu hắn thôi? Ben quyết định, tốt nhất là cứ thảo luận với Jerry về việc
này trong buổi báo cáo sáng thứ Hai lúc 9h30. Chắc hắn cũng chẳng cần phải
“báo cáo” với Jerry chuyện gì khi hắn đã phải dành nguyên ngày cuối tuần
đáng nguyền rủa với lão yêu quái này, nhưng ít ra, Jerry có thể sẽ biết về vụ
dự án đó, vì lão là ngài-40-điếu-Marlboro-một-ngày cơ mà.

Cuối cùng, Jerry cũng gọi Ben lên lúc 11h, trễ gần 2 tiếng đồng hồ so với
lịch hẹn. Ben phải ngồi chịu trận đứng nhìn dòng người đổ vào văn phòng
Jerry, chen cả vào lịch của hắn suốt 2 giờ qua. Có nhiều gã trông tướng tá đô
con nhưng trên mặt đều mang cái vẻ hồi hộp, sợ sệt đến nỗi không thốt ra
được lời nào. Ben bước vào phòng Jerry với chút lo lắng. “Ngồi xuống đi
Ben”, Jerry ra lệnh, thậm chí không thèm rời mắt đống giấy tờ của lão lấy
một giây. Không hiểu sao Jerry có thể leo lên cái ghế cao chót vót này trong
khi lão có vẻ chẳng biết gì về những kỹ năng giao tiếp, phép lịch sự, thái độ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.