MƯU LƯỢC GIA TINH TUYỂN - Trang 522

cho rằng chính sách đã ban ra mà không tin sẽ không có lợi cho nước. Thế
là ông hiến kế cho phó sứ Lý Đông Khánh cùng đi: Khi chúng ta nhận lệnh,
triều đình đã hạ chỉ xá miễn không truy hỏi người của tiền Đông cung, Tề
Vương. Thế nhưng hiện nay nhà đương cục địa phương lại bắt Lý Tư Hành,
Lý Chí An, những người cùng cảnh ngộ như vậy liệu còn có thể tin tưởng
vào triều đình không? Việc này sai một ly, đi một dặm. Lợi ích của đất
nước, biết mà không làm, nguyện hỏng thân mình chứ không thể để hỏng
quốc gia đại kế. Người xưa, khi đại phu đã ra khỏi biên giới, việc có lợi cho
xã tắc có thể tự quyết. Nói rồi, ông cho thả hai người họ Lý. Sau khi biết
chuyện, Thái Tôn rất phấn khởi, khen ngợi Ngụy Trưng có tài coi việc
nước, không lâu sau đã đề bạt ông làm Thượng thư tả thừa, giữ ở trong
triều, coi là tâm phúc, thường mời vào phòng riêng hỏi han đạo trị quốc.
Gặp được minh chúa, hăng hái lo toan trị nước yên dân, con người Ngụy
Trưng đầy bụng tài hoa, nay có đất dụng võ, đã mang hết tâm cơ ra hiến kế
hiến sách, không có việc gì biết mà không nói. Đường Thái Tôn khen ông:
Những điều khanh can gián, trước sau tới hơn hai trăm, nếu khanh không
hết lòng thờ nước, làm sao làm được như vậy.

MỘT LỜI CỦA NGỤY TRƯNG,

CÒN HƠN MƯỜI VẠN QUÂN

Vào buổi đầu Trinh Quán loạn chiến tranh vừa mới dừng, trăm họ muốn

sống yên ổn, quốc gia mới đang ổn định. Thế nhưng có người tâu báo với
Thái Tôn, nói tù trưởng Lĩnh Nam (nay là một bộ phận của Hồ Nam Quảng
Đông, Quảng Tây) là Phùng Ang phản lại Đường. Nghe xong, Thái Tôn cả
giận, lập tức muốn cất quân chinh phạt. Ngụy Trưng phân tích tình hình
đương thời cho rằng không thể cả tin, vội vàng hành động. Ông khuyên can
Thái Tôn: Thiên hạ vừa mới yên, vết thương chưa lành, hơn nữa sau chiến
tranh, dịch bệnh đang lan tràn, Phùng Ang không thể giống như trước đây
xâm chiếm châu huyện xưng vương xưng bá. Ngày nay bốn biển đã bình
định, ông ta liệu có thể làm được gì lớn? Hơn nữa, chưa có sự thực nói rõ
ông ta phản loạn. Lúc này nên từ chính trị, đạo đức quan tâm đến ông ta,
cho thấy Đại Đường rõ ràng là coi trọng nghĩa. Phùng Ang sợ sự cường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.