MƯU SÁT - Trang 151

cũng xảy ra mấy việc, nhưng sau đó thì cũng đều xử lý ổn thỏa
được.”

“Xảy ra những việc gì vậy?”

“Chẳng phải thì vẫn là một số người dân cứng đầu không chịu để

phá dỡ, gây nên mâu thuẫn, những tranh chấp nhỏ thì xảy ra kha
khá, còn việc lớn thì chỉ xảy ra một vụ, lúc đó tôi cũng không ở đó,
nghe nói có một nữ chủ nhà, đứng ở trước máy xúc không cho phá dỡ,
sau đó máy xúc cưỡng chế phá đổ nhà, không may có mảng tường
gạch ở trần nhà rơi xuống, đã rơi trúng người đó và chết ngay tại
chỗ.”

Cao Đông ồ một tiếng, nhớ ra người mà Trương

Tương Bình nói tới chắc chắn là mẹ của Từ Sách.

Trương Tương Bình nói tiếp: “Lúc đó người xuất đầu lộ diện

phá dỡ là người của công ty Thành Kiến. Mấy hôm sau, cháu trai
của người nữ chủ nhà đó chạy đến đâm người của công ty Thành
Kiến, sau đó tên này đã bị bắt, bây giờ vẫn còn giam ở trại tạm
giam, đã nửa năm rồi, còn chưa xử nữa kia. Việc chết người và việc
đâm người là hai chuyện khác nhau, người chết rồi, công ty Thành
Kiến bồi thường cho gia đình họ hai mươi vạn tệ, còn thằng bé đó
đâm người, đương nhiên phải bị bắt, nếu không công việc tiếp
theo của công ty Thành Kiến không dễ gì có thể triển khai được.”

Cao Đông tiện thể hỏi luôn: “Định xử phạt thế nào?” Trương

Tương Bình nói: “Theo như ý kiến của tôi, dù sao nhà họ cũng đã
chết người, tôi cũng không muốn làm to chuyện, cho nên muốn
xử án tại ngoại rồi thả ra, dù sao đâm cũng không nặng lắm. Phía
công ty Thành Kiến thì lại yêu cầu xử nặng, bởi vì người bị đâm là
người của bọn họ. Sự việc này trình lên lãnh đạo của huyện nghiên
cứu, vẫn chưa đưa ra được kết quả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.