MƯU SÁT - Trang 152

Cao Đông cười: “Sự việc này thì tôi lại biết, muốn nhờ anh

Trương một việc. Con trai của người nữ chủ nhà bị tường gạch rơi vào
đầu, là bạn học cũ của tôi, sự việc này anh ấy cũng tìm tôi mấy
lần rồi, muốn nhờ tôi giúp đỡ. Người bạn cũ này của tôi là một
thương nhân thành công ở nước Mỹ, đối với cái chết của mẹ anh
ấy, anh ấy cho qua, không có ý kiến gì, chỉ là em họ của anh ấy,
dù sao cũng còn trẻ, vẫn đang học trong trường, chẳng may kích động
gây ra chuyện, hy vọng có thể chuyện lớn hóa thành chuyện nhỏ. Nhà
họ dù sao cũng đã chết người, sự việc này tôi cảm thấy vẫn nên giải
quyết mềm mỏng thì hay hơn.”

Trương Tương Bình cười nói: “Anh Cao, cho dù anh không nói

như vậy với tôi, tôi cũng muốn giải quyết mềm mỏng. Gia đình họ
đã chết người, từ căn nguyên thì có thể nói là người của công ty
Thành Kiến không phải. Nếu như xử phạt nặng, ngộ nhỡ gia đình
họ quá tức khí, chạy lên cấp trên để tố cáo hay gì đó, khiến cho sự
việc càng trở nên phiền phức. Ý của tôi vốn dĩ là, sự việc đã xảy ra
rồi, hai bên mỗi bên lùi một bước, hòa giải dân sự là xong. Mấy vị
lãnh đạo trong huyện cũng có ý kiến giống như tôi. Nhưng công ty
Thành Kiến thì lại không đồng ý, họ nói sự việc này mà không xử
phạt nặng, sau này sự bảo đảm tính mạng cho những người làm việc
của họ không còn nữa.”

Cao Đông nói: “Anh Trương, vậy anh xem việc này cần phải làm

thế nào?”

Trương Tương Bình nói: “Công ty Thành Kiến do Ủy viên Tài

nguyên quốc gia huyện quản lý, lãnh đạo trực tiếp là Sở Địa chính,
Phó giám đốc Sở Địa chính Vương Tu Bang hiện nay là chủ nhiệm
của Ban Cải tạo khu vực cũ, sự việc này cuối cùng cần giải quyết
như thế nào, thì vẫn cần phải Vương Tu Bang gật đầu. Quan hệ
của tôi với anh ta cũng khá tốt, mấy hôm nữa tôi sẽ thương lượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.