MƯU SÁT - Trang 153

với anh ta, bố trí cho Vương Tu Bang và anh bạn học cũ của anh nói
chuyện, hai bên trò chuyện một chút, anh thấy thế nào?”

Cao Đông cười nói: “Được, đúng là anh Trương sắp xếp thật chu

đáo, tôi xin cảm ơn anh trước.”

Trương Tương Bình vội nói: “Chỉ là công việc cỏn con, anh Cao

khách sáo quá rồi.”

Cao Đông lại nói vài câu khách sáo, rồi quay lại đề tài chính,

nói: “Anh Trương, anh cảm thấy Lâm Tiêu ngoài sự việc này còn
kết thù với người nào nữa không?”

Trương Tương Bình suy nghĩ, nói: “Anh Cao, theo tôi nghĩ, sự việc

cải tạo khu vực cũ chắc là không liên quan đến vụ án. Trước tiên
anh hãy xem, mặc dù nói chúng tôi thành lập nên ban cải tạo khu vực
cũ, trên thực tế, công việc cụ thể đều do người của công ty Thành
Kiến bọn họ làm, chúng tôi cơ bản không hề xuất hiện, khả năng
Lâm Tiêu trực tiếp kết thù với họ cũng không lớn. Có thù oán thì
cũng nên nhằm vào người của công ty Thành Kiến. Thứ hai, Giám
đốc Lý lúc sinh thời không hề động chạm gì đến công việc phá dỡ.
Phía bên cải tạo khu vực cũ, đều là những người không có nhiều
tiền, chưa từng nghe nói Giám đốc Lý có liên quan gì đến ai ở đó
cả. Nếu như nói chấp pháp hành chính của Sở Địa chính có kết
thù oán với chủ xí nghiệp nào đó, mà người chủ xí nghiệp này lại kết
thù với Giám đốc Lý, thì còn có lý một chút. Dù sao thì cũng thường
xuyên xảy ra tình hình có một số xí nghiệp lấn chiếm đất, chủ xí
nghiệp có thù với Giám đốc Lý cũng rất có khả năng.”

Cao Đông gật đầu.

Trương Tương Bình nói: “Theo như suy nghĩ chưa kỹ lưỡng của

tôi, hiện nay cũng không có cách nào phán đoán vụ án Lâm Tiêu
mất tích và vụ án của Giám đốc Lý là do cùng một tên gây ra. Hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.