MƯU SÁT - Trang 197

“Được, con hãy tạm thời giữ tâm lý vững vàng, không được hoang

mang lo lắng, bố sẽ gọi một cuộc điện thoại với giám đốc Sở chỗ
con, rồi nhờ bạn bè ở trong tỉnh giúp đỡ nghe ngóng tình hình. Con
biết việc quan trọng nhất lúc này là gì không?”

Cao Đông gật đầu: “Phong tỏa thông tin.”

“Được, hãy lập tức đi làm ngay, chú ý cầm theo di động, sẵn sàng

nghe máy bất cứ lúc nào.”

“Vâng, bây giờ con phải đến hiện trường rồi.”

Cao Đông gác điện thoại, nắm chặt tay, hạ giọng nói một câu: “Đi

một bước tính một bước thôi.” Anh đứng dậy, dùng tốc độ nhanh
nhất để thay bộ cảnh phục, mở cửa bước ra.

Đi đến đường Phong Tây, ở đó đã có nhiều xe cảnh sát đang đỗ,

từ đằng xa có năm sáu người trông có vẻ như là người ngoại tỉnh
đến làm thuê đang nhìn ngó đầy vẻ hiếu kỳ.

Cao Đông xuống xe, đội trưởng Trần, Trương Nhất Ngang và

cả nhóm người vội vàng vây đến.

Cao Đông nhìn một lát, nói với đội trưởng Trần: “Giám đốc Sở

của các anh đâu?”

“Ông ấy có chút việc cần phải giải quyết trước, lát nữa sẽ đến

ngay.”

Cao Đông trong lòng biết rõ, Quách Hồng Ân chắc chắn cũng

là liên hệ với người quen, để nghe ngóng tình hình, để chuẩn bị sẵn
con đường lùi cho việc truy cứu trách nhiệm.

Anh hừ một tiếng, nói: “Lập tức phong tỏa hiện trường, mấy

người công nhân đó, phải rồi, chính là mấy người đứng đằng kia,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.