MƯU SÁT - Trang 222

chiếc xe của người báo án lúc 10 giờ 31 phút tiến vào đường Phong
Tây, chỉ cách chưa đầy sáu phút. Chúng tôi đoán, khi xe của người
báo án tiến vào đường Phong Tây, hung thủ đã hoàn thành việc
giết người nhưng vẫn chưa kịp thu dọn hiện trường, hung thủ vừa
nhìn thấy có người đi tới, cho nên quá hoảng hốt, không kịp xử lý
chứng cứ, trực tiếp chạy trốn, cho nên trong móng tay của Trương
Tương Bình mới để lại sợi quần áo của hắn, cũng không có thời
gian để xóa dấu vết chân trên đất.”

“Người báo án có nhìn thấy bên cạnh chiếc xe lúc đó có người

hay không?”

Trương Nhất Ngang nói: “Người báo án nói anh ta không chú ý

được nhiều như vậy, anh ta chỉ chú ý đến người nằm ở dưới đất,
có thể lúc hung thủ phát hiện ra có xe tiến vào đường Phong Tây, lập
tức đã chạy đến vùng ruộng hoang. Nhưng lần này thì lại có một
người tận mắt chứng kiến.”

“Người tận mắt chứng kiến?” Mắt Cao Đông rực sáng.

Trương Nhất Ngang nói: “Phó đội trưởng của đội cảnh sát giao

thông họ Lý tối hôm đó khi lái xe tiến vào đường Phong Tây, nhìn
thấy xe của Trương Tương Bình dừng ở bên đường, Trương Tương
Bình đứng ở bên cạnh xe, đội trưởng Lý dừng xe, kéo cửa sổ xe, nhìn
thấy bên phải chiếc xe Audi có một người đang quỳ xổm, chắc là
đang kiểm tra lốp xe. Anh ta hỏi Trương Tương Bình đã gặp phải
chuyện gì, Trương Tương Bình nói lốp xe bị thủng. Đội trưởng Lý hỏi
Trương Tương Bình có cần giúp đỡ không, Trương Tương Bình nói
cả hai lốp xe đều hỏng, trên xe ông ta chỉ có một lốp xe, có giúp
cũng chẳng có tác dụng gì, chỉ có thể đợi ngày mai gọi cửa hàng sửa
xe đến, cho nên vị phó đội trưởng Lý đã về nhà trước. Chúng ta suy
đoán, lúc đó người quỳ xổm kiểm tra lốp xe phía bên phải, chắc là
hung thủ rồi. Theo như lời phó đội trưởng Lý miêu tả, lúc đó anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.