MƯU SÁT - Trang 261

Anh ta vừa mới uống một ngụm liền bừng tỉnh, tư thế uống

trà này che quá nhiều phần gương mặt, không tự nhiên, anh ta
cũng chợt nghĩ ra được nét mặt này của mình, chính là biểu hiện bên
ngoài của việc bất giác ngụy trang từ trong tiềm thức.

Cao Đông từng học tâm lý học, anh ấy có thể cũng giống mình,

có thói quen tỉ mỉ quan sát những hành động của người xung quanh
trong lúc giao lưu, từ đó phân tích tâm trạng lúc đó của người bên
cạnh xem là có đang nói dối, xem là có đang cố che giấu bản thân.

Khi Từ Sách giao tiếp với người khác, trong đầu luôn xử lý

những thông tin này, phân tích phán đoán xem đặc trưng tâm lý lúc
này của người trước mặt mình, từ đó có những hành vi phù hợp
nhất. Không biết Cao Đông có làm như vậy hay không?

Anh ta chỉ uống một ngụm, trong đầu đã vang lên tiếng

chuông cảnh tỉnh này, vội vàng đặt cốc xuống, phát hiện ra Cao
Đông đang không nhìn mình, thầm thở phào, giải thích: “Không
phải là tôi lợi hại, mà là anh làm quan chức quá lâu, thiếu kinh
nghiệm sống.”

“Ồ? Câu nói này là thế nào?” Cao Đông cười nhìn anh ta.

Từ Sách nói: “Bởi vì bây giờ anh rất ít khi tự mình lái xe thì

phải?”

Cao Đông gật đầu: “Đúng vậy, thường thì tài xế lái.” Từ Sách

nói: “Nếu bây giờ anh chỉ là một người cảnh sát bình thường, phải tự
mình lái xe, với năng lực phân tích và phán đoán của anh, thì ngay từ
đầu đã nghĩ ra khi xe gặp phải mảnh kính vỡ, sẽ chủ động rẽ sang
chỗ khác, chứ trong đầu không cần phải nhọc công suy nghĩ tác
dụng của mảnh chai bia vỡ, sự phân tích suy đoán xa rời kinh nghiệm
cuộc sống, chẳng khác gì nói chuyện dùng binh trên giấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.