MƯU SÁT - Trang 284

Từ Sách nhíu mày, đứng dậy rút nguồn điện ti vi, nhưng ánh

mắt của Lâm Tiêu vẫn không hề lay động, vẫn nhìn chăm chăm vào
màn hình đen sì đó.

Từ Sách nói: “Tôi biết, một người trong thời gian dài bị nhốt

trong không gian kín mít, tinh thần sẽ dần xuất hiện áp lực ngày
càng lớn. Giống như lúc anh vừa mới bị nhốt ở đây, anh lớn tiếng
gào thét, anh lớn tiếng xin tha, biểu hiện trông vô cùng lo lắng,
trong lòng chỉ hy vọng cảnh sát nhanh chóng biết được tình hình
của anh, tìm thấy anh, cứu anh ra ngoài. Trong lúc tôi rời khỏi đây,
anh chắc chắn hét to để cầu cứu, hy vọng có ai đó nghe thấy
tiếng kêu cứu của anh, kịp thời báo cảnh sát.

Khi tôi nói với anh đây là hầm ngầm, hơn nữa xung quanh bao

gồm cả trần nhà đều dùng nguyên liệu xốp che phủ, hiệu quả
cách âm rất tốt, cho dù đứng ngay ở sàn nhà trên nóc hầm, gần
như cũng không nghe thấy tiếng kêu cứu của người ở bên dưới, anh
hãy từ bỏ suy nghĩ gào thét cầu cứu đi. Sau đó, anh lại muốn phá
chiếc lồng, nhưng anh phát hiện ra làm như vậy càng phí công vô
ích. Sau khi anh bị nhốt hơn một tuần, sự lo lắng cồn cào của
anh bắt đầu giảm xuống, cùng với dòng trôi của thời gian, niềm
mong ngóng được cảnh sát tìm thấy và cứu ra của anh cũng ngày
càng xuống thấp, anh dần dần bất lực tiếp nhận cảnh ngộ của
mình, hơn nữa trên tinh thần cũng dần biểu hiện ra bộ dạng vô
cùng thất vọng, tâm trạng càng lúc càng ủ rũ, dần bị sự tuyệt vọng
khống chế.”

Từ Sách nói tiếp: “Nếu một người bị nhốt mấy năm trong

không gian kín mít, e rằng áp lực tinh thần sẽ khiến cho người đó
bị suy sụp, xuất hiện sự trở ngại về tinh thần vô cùng nghiêm
trọng. Cho nên tôi mới đặc biệt nhân tính bằng cách không tăng
thêm áp lực cho anh, hơn nữa còn cho anh có được cuộc sống giải trí
nhất định để cải thiện tâm trạng, điều này khiến anh cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.