MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 123

CHƯƠNG

12

B

uổi tối, Tiểu Mạch cuốn một chiếc khăn, cộng thêm một chiếc áo khoác

dày, mới qua hai ngày mà đã phải chuyển sang quần áo mùa đông rồi.

Phòng ăn nằm ở quảng trường lớn của Lục Gia Chủy, Tiểu Mạch gọi món

xong, thăm dò sắc mặt của Tiền Linh, cô bạn thân trông tiều tụy đi nhiều -
cuồng mắt hơi thâm, khuôn mặt nhợt nhạt, dù có phủ lên bao nhiêu loại
phấn trang điểm cũng không thể qua được con mắt tinh tường của Tiểu
Mạch.

“Cậu sao thế?”
Khi còn học trung học họ là hai hoa khôi của trường, thời gian sao mà

cũng giống như hàng chuyển phát nhanh vậy, chớp mắt từ những cô thiếu nữ
đã trở thành những phụ nữ trưởng thành rồi sao?

“Không có gì!” Tiền Linh cố gắng cười thật tự nhiên, “Đừng để ý đến

mình nữa, chẳng phải cậu mời mình đi ăn cơm sao? Nói cho mình biết có
chuyện gì nào?”

“Đáng sợ lắm - mình sắp chết rồi.”
Tiền Linh yên lặng trong chốc lát, sắc mặt trầm ngâm, “Cậu lại vào “Khu

Ma nữ”?”

“Đúng.”
“Tại sao cậu không nghe lời cảnh báo của mình chứ?”
“Bởi vì, “Khu Ma nữ” có thể mang lại thứ mà mình cần nhất.”
Điền Tiểu Mạch suýt chút nữa thì nói ra, “Khu Ma nữ” đã giúp cô nhớ lại

những chuyện của năm 1995.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.