MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 146

sẽ tan xương nát thịt.

Có lẽ, trong kí ức bị mất đó chứa đựng những thứ cực kỳ nguy hiểm, đến

nỗi tự cô chọn cách đánh mất trí nhớ chăng?

Những người bạn học bên nhau sớm chiều năm đó đa số đã mất liên lạc,

trong danh bạ điện thoại chỉ còn có Tiền Linh là bạn học trung học.

Cô nhớ đến một người, hoặc là có thể nói không phải là người - “Khu Ma

nữ”.

Nếu như có thể mua được những ký ức năm 1995 thì cũng có thể mua

được ký ức năm 2000.

Tiểu Mạch mở trang web “Khu Ma nữ” từ giao diện màu đen hiện ra dòng

chữ: Cửa hàng chúng tôi có thể cung cấp tất cả những gì bạn muốn.

Lướt qua tất cả mặt hàng sau đó, cô bật ứng dụng Aliwangwang để trực

tiếp nói chuyện với chủ cửa hàng.

“Có ai ở đó không?”
Đã hai giờ sáng nhưng thật không ngờ chỉ vài giây sau chủ cửa hàng đã

trả lời: “Có.”

“Tôi muốn mua lại một phần ký ức.”
Tiểu Mạch biết rằng để tìm lại ký ức sẽ phải trả giá, hơn nữa có thể không

phải chỉ là tiền bạc.

“Năm nào vậy?”
“Năm 2000, mùa Xuân.”
Cô bổ sung thêm từ “mùa Xuân”, đó là học kỳ hai của năm thứ ba trung

học, cũng là học kỳ khốc liệt nhất trước khi thi tốt nghiệp.

“Được thôi, hãy ấn vào đây để đặt hàng.” Phía dưới xuất hiện một đường

link, sản phẩm này được báo giá đến 5000 tệ, ăn cướp à?

Tuy nhiên, có đắt đến thế nào Tiểu Mạch cũng phải mua bằng được - có

một số ký ức có thể là ác mộng nhưng cũng có thể là vật báu vô giá.

Tiểu Mạch nhanh chóng hoàn tất thủ tục thanh toán rồi rót một cốc cà phê

đậm đặc, chui người vào trong đống chăn gối lạnh lẽo, cô cứ nghĩ rằng đêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.