MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 178

Thịnh Tán thẳng thắn nói: “Trước kia, bố mẹ anh chưa được gặp em, lần

trước tình cờ gặp em ở quảng trưởng Hằng Long, họ mới cảm thấy em khác
xa so với những gì họ đã tưởng tượng.”

“Họ tưởng tượng như thế nào?”
“Chính là những ấn tượng về những đứa trẻ con nhà cảnh sát.”
“Tức là có vẻ ngoài giống con trai ư?” Tiểu Mạch có vẻ không hài lòng

với ý nghĩ tiêu cực của bạn trai: “Nhưng anh biết em không phải là người
như vậy mà anh không giới thiệu với họ một cách rõ ràng về em hay sao?”

“Anh không dám.” Thịnh Tán hổ thẹn lui đến bên cửa sổ, “Anh xin lỗi.”
Câu nói này càng khiến Tiểu Mạch cảm thấy không thoải mái: “Từ trước

tới giờ anh không bao giờ dám nói không với bố anh đúng không?”

“Tiểu Mạch, sao em lại nói anh như vậy?” Thịnh Tán nói xong hôn Tiểu

Mạch một cái, làm tan biến đi những uất ức trong cô, khiến cô nhớ đến một
chuyện.

“Chẳng phải anh cũng là bạn học cùng trường Nam Minh với bọn em

sao?”

“Đúng vậy, em gái cùng trường ạ.”
“Này, anh chỉ học trên em có một lớp thôi đấy.” Cô lấy lại vẻ nghiêm

nghị, “Anh có còn nhớ cái siêu thị nhỏ ở đối diện trường chúng ta không?”
“Đương nhiên là nhớ rồi, trường chúng ta nằm ở vùng ngoại ô hẻo lánh, chỉ
có ở siêu thị nhỏ này mới có thể mua được đồ, anh thường lén lút đến đó để
mua thẻ game và còn những bản in lậu của tiểu thuyết Kim Dung - sao em
lại hỏi điều này?”

“Không… không sao cả…” Tiểu Mạch nhìn những cành cây đang lắc lư

ngoài cửa sổ, mỉm cười nói, “em phải về nhà rồi.”

“Sao vội thế? Ở lại thêm một chút đi.”
“Cứ về sớm một chút, em muốn giữ ấn tượng tốt trong lòng bố mẹ anh.”
Tiểu Mạch là người phụ nữ thông minh, cô biết bố mẹ chồng thường quý

những kiểu con dâu như thế nào.

Cả gia đình bạn trai tiễn cô ra đến cổng, điều lái xe riêng chở cô về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.