MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 179

Ngồi ở ghế sau rộng rãi của chiếc Audi A8,
Tiểu Mạch ngắm nhìn những ngôi nhà chọc trời không bao giờ tắt đèn

vừa lướt qua - đã không còn là thành phố trong ký ức những ngày ấu thơ nữa
rồi.

Tâm hồn cô lại trở về thời điểm mười năm trước, khi mùa xuân sắp sửa

qua đi.

Ký ức năm 2000, chương III
Năm 2000, tiết trời cuối xuân.
Sau cơn mưa cũng là lúc tan học, Tiểu Mạch một lần nữa trông thấy chiếc

khăn màu tím của cô Mộ Dung, vẫn là màu tím rực rỡ ấy, khiến cho những
cô thiếu nữ khác kém sắc hẳn đi.

“Các em có muốn đi cùng cô đến một nơi không?”
Cô Mộ Dung diện bộ quần áo màu đen, tay nâng chiếc khăn lụa trên cổ,

mặt đầy bí hiểm.

“Thưa cô, đồng ý ạ.”
Mai Nhi phấn khích trả lời, còn cả Mắt Kính và Mắt To nữa, Tiền Linh và

Tiểu Mạch thì lặng lẽ theo sau.

Năm cô học trò đều là những người cực kỳ hâm mộ cô giáo, tự giác tụ tập

lại sau giờ tan học, vui vẻ bước ra cổng trường.

Tiểu Mạch liếc nhìn về phía đối diện cổng trường, nhưng không trông

thấy anh chàng trầm tính kia đâu. Bước đi trên mặt đất ẩm ướt sau cơn mưa,
tất cả cẩn trọng đi trên con đường gồ ghề hoang vắng. Đã không còn trông
thấy các loại hoa đủ màu sắc sặc sỡ nữa, chỉ còn lại những lùm cây nhỏ khúc
khuỷu và các loại cỏ dị mọc um tùm.

“Chúng ta đang đi đâu vậy ạ?”
Mắt Kính lo lắng thốt lên một câu, quay đầu nhìn lại ngôi trường càng lúc

càng nhỏ dần, trông như một ngôi miếu cổ nơi thôn dã.

“Sợ rồi đúng không?”
Cô Mộ Dung nhẹ nhàng hỏi, tiếp tục bước đi theo một con đường nhỏ.

Người phụ nữ xinh đẹp tuổi ba mươi dẫn theo năm cô nữ sinh đang thấp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.