MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 180

thỏm lo âu, bước vào một nơi cỏ dại um tùm, bỗng chốc lại có tiếng kêu
thảm thiết của những chú quạ lướt qua đầu, dưới chân thì vang vọng tiếng
ếch kêu.

Bỗng nhiên phía cuối con đường xuất hiện một cánh cổng lớn, hai bên là

tường bao đã đổ nát, phía sau là những công trình kiến trúc bị bỏ hoang với
điểm nhấn là một ống khói thẳng đứng.

Nơi đây vốn là một công xưởng, hai năm trước, người chủ xưởng đã tham

ô, ôm tiền trốn mất, công xưởng cùng với mảnh đất hoang bên cạnh được
một ông chủ người Hồng Kông mua lại, nhưng đến nay vẫn chưa thấy có
động tĩnh gì, bị thế giới bỏ quên như một nấm mộ hoang - vài năm sau
người ta mới hiểu đây là “đất đầu cơ”.

Chiếc khăn lụa màu tím lướt qua đống đổ nát, các cô nữ sinh tiến đến

ngắm nhìn đống đổ nát. Tất cả những thứ có thể bán được người ta đã cạy
phá hết, chỉ còn lại những bức tường bê tông trơ cả cốt thép, cái nhà kho lắc
lư như sắp đổ, cột và dầm đều đã đứt gãy. Tiểu Mạch lặng lẽ ngắm nhìn bốn
phía, trông thấy một cánh cửa sổ đen ngòm, liệu rằng có ẩn chứa một đôi
mắt lẩn khuất ở bên trong sợ hãi dõi theo bọn họ? Dường như sự đột nhập
của những vị khách không mời đã làm phiền đến những linh hồn trong lăng
mộ.

Đến trước một gian phòng còn tương đối nguyên vẹn, cô Mộ Dung sờ lên

bức tường với nhiều vết xước, dịu dàng nói: “Các em có biết không? Tại sao
cô lại đưa các em đến đây? Bởi vì, hôm nay là ngày kỷ niệm mối tình đầu
của cô.”

Kỷ niệm mối tình đầu của cô giáo ư? Vậy thì là chuyện của bao nhiêu

năm rồi nhỉ?

“Cho các em biết một bí mật nhé!” Cô mân mê chiếc khăn lụa trên cổ,

giống như một nữ sinh e thẹn, “thực ra, cô cũng đã từng học ở trường Nam
Minh.”

“A, vậy cô giáo là người chị học chung trường với bọn em còn gì?”
Tiền Linh không nhịn được thốt ra một câu, cô Mộ Dung mỉm cười:

“Đúng vậy! Đó là mười hai năm trước, khi cô là một học sinh trung học,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.