MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 224

đôi bàn tay vô hình, đang không ngừng kéo giật lên, không ngừng thể hiện
sức mạnh vô hạn của nó. Bất chợt, cô cảm thấy giống như mình đang trò
chuyện với bầu trời, giống như cô có thể nghe thấy chính vận mệnh sau này
của cuộc đời cô.

Ít nhất, trong giây phút này, Điền Tiểu Mạch đang cảm thấy hạnh phúc.
Một niềm hạnh phúc đơn sơ nhất.
Sau khi đã ngửa cổ quá lâu, thật khó mới có thể cúi xuống được, bỗng cô

nhìn thấy ở phía bên kia đường, có một người đàn ông với nét mặt u sầu
đứng ở đó.

“Bố!”
Tiểu Mạch nới lỏng sợi dây đang cầm trong tay.
Gần như cùng lúc đó, Thu Thu cũng nhìn thấy một cảnh sát đang rảo

bước tới, cuộn dây trong tay anh bất giác rơi xuống đất.

Đột nhiên, cánh diều ấy, đứt phựt dây.
Như một con chim bị trúng đạn, con diều nhanh chóng rơi xuống, mắc

vào một cành cây bên đường.

Cánh diều rơi xuống bên cạnh chỗ cảnh sát Điền Việt Tiến, Thu Thu lập

tức nhận ra đó là ai, cũng không dám đến nhặt lên, anh cúi đầu vội vã chạy
về phía siêu thị.

Ông lạnh lùng nhìn bóng chàng thanh niên đang dần khuất, ông nhận ra

ngay, đó chính là con trai của Hứa Bích Chân - người phụ nữ đã bị sát hại 5
năm trước.

“Bố, bố sao vậy?”
Đợi đến khi ông đến bên cạnh, Tiểu Mạch mới rụt rè hỏi.
“Hôm nay, bố phải xuống đồn ở dưới này, tiếp tục điều tra về vụ án cô

giáo của con bị sát hại, tiện thể đến xem con về nhà hay chưa?” Ông trừng
trừng mắt nhìn con gái, “Xem ra trông con đã rất vui vẻ đấy nhỉ.”

Như mọi khi, Tiểu Mạch lúc nào cũng cả gan cãi nhau với bố mình,

nhưng lần này lại sợ sệt cúi đầu, cùng bố trở lại bên đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.