MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 225

Có một chiếc xe cảnh sát đang dừng ở đó, người mở cửa là cảnh sát Diệp

Tiêu.

Điền Tiểu Mạch nắm chặt lấy cặp sách, ngồi vào trong xe, bố cô cũng im

lặng ngồi bên cạnh, nhìn ra bãi cỏ tháng năm bên ngoài cửa sổ.

Chẳng bao lâu sau đã ra khỏi cổng trường Nam Minh, ông nhìn cái siêu

thị nói: “Cậu ta cuối cùng cũng đã quay lại rồi.”

Tiểu Mạch biết bố cô đang nói về ai, nhưng điều càng lo lắng hơn là, bố

cô cũng đã nhìn thấy cô và anh đang cùng nhau thả diều rất thân thiết, không
lẽ…

Radio trong xe cảnh sát lúc nào cũng được mở, trên đài đang thảo luận về

vấn đề “Nguy cơ thiên niên kỷ” nào đó, đây là chủ đề hot nhất lúc bấy giờ.

Đợi cho chiếc xe bắt đầu vào trong thành phố, Điền Việt Tiến mới nói:

“Vụ án của cô giáo con, so với vụ giết người trong tiệm tạp hóa ở đường
Nam Minh còn phức tạp hơn nhiều, ngoài chiếc khăn lụa màu tím, hầu như
không tìm thấy bất cứ manh mối nào khác. Những quan hệ của nạn nhân
trước khi chết lại rất phức tạp, chúng ta vẫn đang điều tra đối tượng.”

“Bố nhất định phải bắt được hung thủ nhé!” Thế nhưng, bố cô không gật

đầu ngay, buồn bã nhìn cô: “Bố sẽ cố gắng hết sức!”

Hai bố con lại im lặng một lúc, mãi sau ông mới nói: “Sau này, con đừng

qua lại với cậu Thu Thu ấy nữa.”

“Tại sao ạ?”
“Đây là mệnh lệnh của bố!”
“Bố không thích anh ấy sao?” Đối diện với thái độ kiên quyết của bố

mình, Tiểu Mạch cuối cùng cũng nổi cáu, “Đã như vậy, lúc đầu tại sao bố
còn đưa anh ấy về nhà?”

Điền Việt Tiến không muốn tranh cãi với con gái, ông kiên nhẫn nói với

cô: “Năm năm trước, bố còn coi con như một đứa trẻ, Thu Thu cũng chỉ là
một đứa trẻ. Nhưng bây giờ con không còn nhỏ nữa, con đã là một cô gái 18
tuổi xinh đẹp, mà cậu ta thì cũng đã bước vào đời, cậu ta đã trưởng thành rồi
con à! Con hiểu ý của bố rồi chứ?”

“Con hiểu rồi ạ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.