MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 229

Sau khi ăn xong ở dưới tầng 7, họ đi lên rạp chiếu phim ở tầng trên cùng.

Bộ phim này cũng có vài ngôi sao điện ảnh diễn xuất, nhưng tình tiết kỳ
thực lại chẳng có gì đáng nói, đến mức mỗi khi nhân vật chính rơi nước mắt,
tất cả khán giả lại không nhịn nổi một trận cười.

Thịnh Tán hoàn toàn không để ý gì tới bộ phim, liền nhân lúc bộ phim kết

thúc, anh quàng tay qua vai cô kéo lại gần, nhẹ nhàng đặt lên môi cô một nụ
hôn.

Không ngờ, Tiểu Mạch cau mày lại đẩy anh ra.
“Sao em phải làm cái bộ dạng khó chịu như vậy?”
Trên mặt anh lộ vẻ khó chịu, dù gì cũng không phải lần đầu tiên hẹn hò,

họ cũng đã đến giai đoạn chuẩn bị kết hôn rồi, có chỗ nào khiến cô ấy không
hài lòng chứ?

Nhưng cô chỉ nhẹ nhàng nói: “Không sao đâu anh.”
Rõ ràng là cô đang cười rất gượng gạo, Thịnh Tán lo lắng siết chặt tay cô,

cảm thấy tay cô đang lạnh toát, anh liền thì thầm hỏi cô: “Em có yêu anh
không?”

Cô chẳng nói chẳng rằng nhìn chàng trai cao lớn điển trai trước mặt, anh

có khuôn mặt mà tất cả mọi cô gái đều phải cảm thấy rung động, đều muốn
hôn lên đôi môi ấy của anh.

Nhưng không hiểu sao, cô lại cảm thấy sợ hãi, khi anh kề sát môi vào cô,

khi cô cảm nhận được hơi thở của anh sát bên cạnh, thì lại cảm thấy rất chán
ghét.

Bước vào thang máy để xuống dưới lầu chỉ có hai người họ, cô vuốt ve

khuôn mặt khôi ngô tuấn tú của anh, nhẹ nhàng nói: “Hôm nay, em đã về lại
trường trung học Nam Minh.”

“Trường cũ của chúng ta ư? Sao em không nói với anh? Anh cũng muốn

đi cùng em mà.”

Thịnh Tán cao hơn hẳn Tiểu Mạch, cô nhìn lên khuôn mặt anh thấy có vẻ

như anh cũng thật sự rất muốn về đó, cô lại nói tiếp: “Em đã không vào
trường.”

“Tại sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.