MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 231

“Có chứ, mấy đứa bọn anh thường ra đó chơi, ở đó còn có một khu vực

cấm, ở dưới những đường hầm hun hút dưới đó có một cánh cửa sắt đóng
chặt, cất giấu rất nhiều điều khủng khiếp, trước đây bọn anh vẫn gọi đó là
“Khu Ma nữ.”

“Cái gì?” Tiểu Mạch bị ba từ cuối gây chú ý, “Anh nói lại một lần nữa

xem!”

“Khu… ma… nữ…”
Thịnh Tán nhắc lại, nhấn mạnh từng chữ một, trong không gian yên lặng

như tờ này, âm thanh ấy vọng lại thật đáng sợ.

“Khu Ma nữ?”
Trong đầu anh nghĩ đến “Khu Ma nữ”, nơi “Có thể mua được tất cả

những gì bạn muốn”, đồng thời cũng nhớ đến cánh cửa sắt dẫn tới địa ngục.

Anh cuối cùng cũng tìm thấy chiếc Mercedes C200 của mình, anh mở cửa

ngồi vào xe nói: “Các em là con gái tất nhiên là không biết rồi, bởi vì truyền
thuyết về “Khu Ma nữ”, chỉ bọn anh mới biết thôi, mà cũng chỉ có những
thằng to gan nhất mới dám mạo hiểm vào “Khu Ma nữ”, rất tiếc anh lại
không nằm trong số đó. Nhưng mà, nghe nói những người dám mạo hiểm
vào đây, đa phần đều không bao giờ quay trở lại.”

“Như vậy sao, vậy tại sao vẫn có người dám vào?”
Sắc mặt Tiểu Mạch rất nghiêm túc, vẫn đứng ngoài cửa xe mà không vào.
“Lên xe đi! Anh vẫy vẫy tay gọi cô, “Bởi vì, truyền thuyết “Khu Ma nữ”

có thể cho em mọi thứ.”

“Đủ rồi!”
Tiểu Mạch chẳng những không lên xe, trái lại cô còn đóng sập cửa xe

vào: “Em xin lỗi, em sẽ tự bắt xe về nhà!”

“Này! Điền Tiểu Mạch, em làm sao vậy?” Anh nhấn mạnh còi xe, nhưng

Tiểu Mạch vẫn phăm phăm bước đi, ngoái đầu ném lại cho anh một câu:
“Anh đừng lo, em sẽ gọi điện cho anh!”

Đi thang máy trở lại tầng trệt, khu trung tâm thương mại đã không còn ai,

bên tai cô lại không ngừng vang đi vang lại ba chữ “Khu Ma nữ”, cả một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.