MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 23

“Tốt, các chú đều tin cháu, cậu bé ạ.” Điền Việt Tiến nhẫn nại ngồi xổm

nửa chừng trước cậu bé, nói: “Việc đầu tiên, cháu hãy nói cho chú, cháu là
ai?”

“Cháu là…” Cậu ta lắc lắc đầu với vẻ khó chịu, rất khó khăn mới thốt ra

một câu: “Cháu là con trai của mẹ cháu.”

Câu nói thừa này đã chứng minh sự phán đoán của Điền Việt Tiến.

Nhưng, người bị hại xem ra trẻ như vậy, làm sao lại có thể có một cậu con
trai bắt đầu trường thành? “Cháu tên là gì?”

“Thu Thu” - Thu trong Mùa thu, Thu trong Thu hoạch.
Cái tên này rất hay. Ông ấy đã biết được rằng, người bị hại có cậu con trai

mười ba tuổi, ở cùng với bố dưới quê đang học cấp hai. Giờ mới biết tên cậu
ấy là Thu Thu. Trong phòng kế bên của hiện trường phát hiện vụ án vào
buổi sáng, còn phát hiện một ba lô đựng sách giáo khoa cấp hai.

“Cháu đến Thượng Hải khi nào?”
“Vào tám giờ tối hôm qua, một mình cháu đi tàu hỏa đến. Mẹ cháu đến

đón ở ga, đi xe bus về cửa hàng tạp hóa.”

Điền Việt Tiến đã nắm rõ: “Chắc cháu được nghỉ hè nên đến thăm mẹ à?”
“Vâng.”
Hèn chi, đồn công an nói rằng, người bị hại vốn chỉ sống có một mình,

hàng xóm gần đó cũng chưa từng nhìn thấy cậu bé này.

“Hai mẹ con cháu mấy giờ về đến cửa hàng tạp hóa?”
“Buổi tối… 10h30 đêm.”
Tiếng phổ thông của cậu bé rất chuẩn, xem ra cậu học ở trường rất khá,

không giống như bọn trẻ ở nông thôn nói đặc tiếng địa phương. “Mẹ nói
chuyện với cháu rất lâu, còn giúp cháu dọn dẹp căn phòng ngủ nhỏ phía sau,
còn chuẩn bị một chiếc chiếu trúc mới. Khoảng hơn 11h00 đêm, thì có
người gõ cửa kéo ở phía ngoài.”

Cậu bé nói đến đây rồi dừng lại, ông Điền bình tĩnh nói: “Đừng sợ, các

chú đều ở bên cạnh cháu cả.”

Cậu bé nói tiếp: “Bên ngoài đang mưa rất to, mẹ cháu một mình đi ra xem

qua, rồi vội quay trở lại, để cháu ở lại phòng bên bảo không được gây tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.