MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 294

Thu có nghĩ cô đã thay lòng, đột nhiên muốn một đao cắt đứt mối quan hệ
này?

Đêm nào lòng cô cũng như dao cắt, nhoài ra cửa sổ đến tận khi tắt đèn,

mơ đủ những ác mộng kỳ quái. May còn có Tiền Linh bên cạnh, không thì
bản thân cũng sớm phát điên rồi. Mỗi khi không ngủ được, cô cùng Tiền
Linh thì thầm trò chuyện. Cô kể cho Tiền Linh tất cả bí mật của mình, kể cả
tình cảm của cô dành cho Thu Thu.

Tiền Linh nhẫn nại khuyên bảo cô, nói đó chẳng qua chỉ là mộng tưởng

thời thiếu nữ, cô không được nhầm lẫn ranh giới của hai thế giới này. Ranh
giới ngăn cách này không ai có thể vượt qua. Còn những thứ viết trong tiểu
thuyết tình yêu, hát trong những khúc tình ca đều chỉ là ảo giác, không thể
trở thành hiện thực.

Tiểu Mạch thừa nhận từng lời cô ấy nói đều không sai. Nhưng nếu như tất

cả chỉ là ảo giác, vì sao cảm xúc của cô lại thật đến vậy?

Thứ năm, đêm cuối cùng ở trường trước kỳ thi đại học.
Cô vẫn nhoài người bên cửa sổ phòng ký túc, ngắm nhìn nơi hoang vắng

mông lung qua màn đêm, mong chờ sẽ trông thấy một ánh sáng nào đó. Dù
là ánh đèn pin hay ánh lửa đốt, cô đều tin đó là tín hiệu của Thu Thu gửi đến
cô.

Nhưng giờ tắt đèn đã đến, cô miễn cưỡng chui lại vào màn, dù chỉ một tia

sáng nhỏ nhoi cũng không thấy được.

Mê man ngủ đến quá nửa đêm, bỗng nghe thấy ngoài cửa có âm thanh gì,

cô cảnh giác mở mắt dậy, lay lay Tiền Linh nằm bên cạnh: “Cậu có nghe
thấy không?”

“Ừm? Không… buồn ngủ quá… ngủ đi…” Tiểu Mạch vừa mới nằm

xuống, trong lòng lại cảm thấy vô cùng bất an, xuống giường mở cửa sổ,
quả nhiên lại nghe thấy âm thanh đó.

Ngoài cửa, dưới chân ký túc xá nữ, đằng sau bức tường bao rất cao là bãi

đất hoang vu lúc rạng sáng.

Sau bức tường bao quanh ngôi trường, truyền đến một tiếng đàn guitar,

chính là cây đàn cũ kĩ đó, chính là âm thanh gẩy lên bởi ngón tay của Thu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.