MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 298

tiếp tục trả lời thẳng thắn: “Vâng ạ, vì mua hàng qua mạng vừa rẻ vừa tiện.”

“Thực ra bác cũng không thấy mua hàng qua mạng có gì phải xấu hổ, nên

cháu cũng đừng nghĩ bác khó gần như vậy. Tiểu Mạch, bác sẽ ủng hộ cháu!
Cố lên!”

Ông Thịnh nở một nụ cười đôn hậu với cô, rồi lùi bước ra khỏi phòng đi

xuống lầu.

Đóng cửa lại, Tiểu Mạch đưa tay cảm nhận trái tim đang đập rất nhanh,

miệng thì thầm: “Khu Ma nữ.”

Chỉ yên tĩnh được mười phút lại có tiếng gõ cửa, lần này chính là bạn trai

cô.

Mở cửa cho anh ta vào, Tiểu Mạch bình thản nói: “Có phải anh nhờ bố

đến nói tốt hộ không?”

“Bố anh từ xưa đến giờ chưa từng lừa dối ai, ông là thần tượng trong lòng

anh, anh nghĩ lời ông nói ra, người khác nhất định sẽ tin tưởng.”

Xem ra anh ta rất tự tin, cho rằng chỉ cần có bố ra tay thì không chuyện gì

không giải quyết được.

“Em biết bố anh là một người đàn ông xuất chúng.” Cô có chút thất vọng,

“Nhưng anh không thể tự mình nói ra sao?”

“Anh đã nói rồi nhưng em đâu có tin.” “Không phải là không tin, mà là

em cảm thấy rất buồn.”

Thịnh Tán bỗng ôm chặt cô từ đằng sau, dịu dàng vuốt ve mái tóc cô,

nồng thắm hôn lên cổ cô, thì thầm bên tai: “Xin lỗi em, em yêu, anh thực sự
rất yêu em, không muốn đánh mất em.”

E rằng, không một cô gái nào có thể chống cự lại sự tấn công như thế này

của một anh chàng đẹp trai, sự kiên quyết trong Tiểu Mạch dần dần cũng
hóa mềm yếu.

Cô bất lực nằm trên giường, ngắm nhìn gương mặt tuấn tú trước mặt,

giống như một giấc mộng vậy, không biết có thể si mê bao lâu nữa?

Đột nhiên, Thịnh Tán lấy ra từ sau lưng một chiếc hộp.
Nhìn thấy chiếc hộp màu hoa hồng, trái tim Tiểu Mạch tự động đập rất

nhanh, cô sợ hãi cuộn tròn trên giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.