MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 356

Mưa to, không biết đã kéo dài bao lâu, đợi đến khi nước mưa đã hết hoàn

toàn, cậu mới cảm thấy thật sự tuyệt vọng.

Không có nước, càng không có gì để ăn, cậu cũng không phải thần tiên,

rất nhanh thôi sẽ biến thành một bộ hài cốt.

Tiểu Mạch không lường trước hậu quả như thế này sao? Hay cô tưởng

rằng sẽ có người đến cứu cậu? Hay sợ tới mức không bao giờ dám quay lại
nữa?

Vậy là, cậu nhặt một hòn đá trên mặt đất, khắc lên tường tên Điền Tiểu

Mạch, khắc một dòng rồi lại thêm một dòng, cuối cùng đã không còn nhìn ra
khắc thành cái gì nữa. Đằng sau rất nhiều cái tên thêm dấu thêm nét, có chữ
“Điền Tiểu Mạch” phía trên còn thêm dấu X rất to!

Cậu hận cô.
Cuối cùng, cậu hôn mê bất tỉnh trên nền đất, chờ đợi tử thần đón cậu đến

một thế giới khác…

Cậu cũng mơ thấy cái khe sâu thăm thẳm đó.
May mắn thay, cuối cùng người đến đón cậu không phải tử thần, mà là

một người lang thang, muốn trú ngụ ở nơi bỏ hoang này, do tò mò mà mở
cánh cửa cabin dưới đường hầm ra, mới phát hiện ra một cậu thiếu niên
đang hấp hối.

Người lang thang là một người trung niên lương thiện, bởi vì đất đai ở

quê nhà bị cưỡng chế trưng dụng, dẫn đến người mất nhà tan phải đi lang
bạt, lang thang ăn mày đến ngoại ô Thượng Hải. Người lang thang đưa chiếc
bánh màn thầu duy nhất trên người cho cậu thiếu niên, còn mang nước sạch
đến cho cậu, đúng là đã cứu cậu lại từ tay tử thần.

Đợi cậu thiếu niên hồi phục trở lại, chạy ngay đến dưới ánh nắng mặt trời,

thiếu chút nữa đã bị ánh nắng xuyên mù mắt, chỉ có thể nửa nhắm nửa mở
dò dẫm về siêu thị.

Nhưng lúc này cậu mới biết trong đêm mưa to tầm tã ấy, bố cậu lo lắng

tìm kiếm cậu khắp nơi, kết quả không may bị một chiếc xe tải đâm chết trên
đường Nam Minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.