MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 44

Cậu bé cắn răng nghiến lợi nói, xem ra không phải là ảo giác. Điền Việt

Tiến kìm chế cơn nóng giận nói: “Nếu thật sự bắt được hung thủ, cháu nhất
định sẽ nhận ra phải không?”

“Cho dù chỉ cần nhìn qua một giây, cho dù hắn có lẩn khuất trong cả hàng

ngàn người, cháu cũng có thể nhìn qua là nhận ra hắn ngay.”

Đôi mắt của cậu bé như trở thành mắt chim ưng lạnh lùng, đang tìm kiếm

loài lang sói trong rừng sâu tăm tối.

Điền Việt Tiến nhớ lại mình thời niên thiếu cũng có đôi mắt giống như

vậy. Anh sinh ra vào năm thứ ba thời kỳ chi viện Triều Tiên chống Mỹ, năm
sáu tuổi gặp phải thời kỳ “Đại Việt Tiến” (Đại nhảy vọt) nên bố anh là đảng
viên đã đặt tên con trai là “Việt Tiến”. Năm mười ba tuổi, anh trải qua thẩm
tra lý lịch để nhập ngũ tòng quân. Anh đã tận tay giết chết sáu tên lính Mỹ,
bắt làm tù binh một tên phi công Mỹ, bị mảnh bom B52 đâm trúng chịu
thương nặng, mảnh đạn đó đến nay vẫn còn sót lại sâu trong bả vai, mỗi khi
trời mưa dầm vẫn bị đau nhức ê ẩm.

Đã lập được công trạng hàng đầu, anh chuyển nghề về làm cảnh sát ở

Thượng Hải. Các vụ án do anh làm nhiều không thể kể xiết, tội phạm bắt
được có thể chất đầy nhà tù Đề Lam Kiều (Thượng Hải), trong đó ít nhất có
hai mươi tên phạm tội giết người (mười chín tên bị xử tội tử hình), còn có
một tên chống cự lại có mang vũ khí đã bị anh bắn chết ngay tại hiện trường.

Điền Việt Tiến đỡ cậu bé dựa vào vai mình, ôn tồn nói: “Chú sẽ tóm được

tên đó.”

Thu Thu chẳng nói năng gì, từ từ gỡ bỏ tay anh ra rồi trầm lặng đi ra cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.