MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 54

Lý do cũng được cho là xác đáng. Ông Điền kéo cậu bé chạy ra khỏi khán

đài, trên bậc thềm dài nối xuống mặt đất, phóng mắt nhìn thấy rác rưởi vứt
đầy trên mặt đất, còn có vài trăm bóng người rời sân.

Nhưng anh vẫn khăng khăng đuổi theo ra ngoài, thô bạo nắm chặt lấy

từng người đàn ông một, để Thu Thu nhận dạng khuôn mặt của họ. Vì thế
mà đã đánh ngã vài người chống cự, phần ngực của anh cũng phải chịu một
cú đạp chân của người khác.

Điền Việt Tiến đã chịu đau, tránh né việc đuổi đánh của hai tên vạm vỡ ở

phía sau, một mạch xông thẳng ra đường phố phía ngoài, nhưng cũng không
nhìn thấy lại được khuôn mặt của tên ác quỷ kia.

Quay lại dùng quyền cước đánh gục ngã hai tên kia, Điền Việt Tiến gầm

lên với cậu bé: “Có hay không?”

Thu Thu ngơ ngác lắc đầu.
Tên ác quỷ đó, đã lướt qua vai rồi.
Điền Việt Tiến giơ nắm đấm đấm thẳng vào cây bên đường, nghe rõ tiếng

va chạm của xương cốt.

Ông Điền thở sâu vài hơi, kéo lấy cánh tay của cậu bé nói: “Chúng ta

quay lại sân bóng thôi!”

Trong một cơn gió đêm lạnh lẽo, hai người chạy nhanh quay trở lại khán

đài sân vân động Hồng Khẩu, phía sau còn rớt lại một loạt những gã đang
nằm rên rỉ dưới đất.

Vừa mới vang lên tiếng còi kết thúc trận đấu, tỉ số 3-0 khiến các cổ động

viên trở nên cuồng nhiệt, mọi người đang tranh nhau ùa ra cửa. Đợi Điền
Việt Tiến quay trở lại tìm chỗ ngồi kia, hai người vừa nhìn thấy ban nãy
cũng đã biến khỏi luôn rồi. Trên rất nhiều chỗ ngồi đều lót các tờ giấy báo
bỏ, có người còn dùng giấy báo gấp thành máy bay giấy, ném xuống sân
bóng chúc mừng chiến thắng lớn của trận đấu này.

Thu Thu cực kỳ thất vọng, cậu bé cúi gằm mặt xuống ngồi xuống ở một

chỗ, hai tay vỗ mạnh liên tục vào phần lưng tựa vào chỗ ngồi ở hai bên trái
phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.