MƯU SÁT TUỔI XUÂN - Trang 90

CHƯƠNG

4

S

áng sớm hôm sau.

Tiểu Mạch đã trở lại năm 2000, tỉnh giấc khi khắp người toát mồ hôi lạnh,

những tia nắng sớm vờn trên khuôn mặt trắng trẻo của cô, chạm vào trái tim
đang thổn thức, cô nhớ lại cơn ác mộng khoảnh khắc trước đó.

Không phải Điền Tiểu Mạch mơ thấy ác quỷ, mà cô mơ thấy một cái khe

sâu.

Khi tỉnh giấc, cô đã quên đi cái chết của bố, có cảm giác như ông ấy vẫn

đang đi phá án ở bên ngoài, chẳng biết đêm nào mới về nhà, rồi lại bật ti vi
lên xem truyền hình trực tiếp giải ngoại hạng Anh hoặc nằm trên giường
ngáy ầm ầm như sấm và còn cãi nhau với con gái một trận. Mười tám năm
trước, cô đã mất mẹ. Hơn một tháng trước, cô chia tay với người bạn trai đã
quen được một năm, cô thấy mình đã dần trở thành một bà cô.

Bao năm nay bố cũng không hề tái hôn, mặc dù cũng có mấy lần đi tìm

hiểu một cách cặn kẽ nhưng cuối cùng cũng chẳng đâu vào đâu, sau đó ông
đã từ bỏ hẳn ý định này. Tâm nguyện cuối cùng của ông sau này là, đợi đến
khi về hưu, Tiểu Mạch lấy chồng rồi sinh con, ông sẽ nhận ở nhà trông cháu
ngoại - nhưng họ đã không thể nào thực hiện được ý nguyện đó.

Tiểu Mạch mở cửa phòng của bố, sắp xếp lại ba mươi sáu quyển sổ công

tác, không dám xem lại quyển sổ rách nát năm 1995 nữa, mà chọn xem
quyển mới nhất năm 2010, cuối cùng cô nhìn thấy có một đoạn văn ông viết
riêng ra.

Nếu như tôi chết đi, xin hãy phát bài hát mà tôi thích nhất trong lễ tang

của tôi. Vào cuối những năm tám mươi, ở Trung Quốc có chiếu một bộ phim

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.