MƯU TRÍ THỜI TẦN HÁN - DƯƠNG NHẠN SINH - BẠO THÚC DIỄM - Trang 85

kế này cũng có thể vận dụng nhưng phải có khả năng quan sát và khống
chế tình hình một cách tài tình.

Nước Đức từng là quốc gia sản xuất bia nổi tiếng thế giới. Bia do họ sản
xuất khác với các nước khác. Nó có một hương vị đặc biệt. Có lẽ là do
nước quả lê ở bên các bờ sông và hương thơm thuần khiết của cây Hoa bia
trên lãnh thổ Đức mà bia do nước Đức sản xuất trở thành một trong những
đồ uống ngon nhất thế giới.

Có ông chủ của một công ty Nhật Bản rất quan tâm tới chuyện này. Ông ta
hy vọng có thể phát tài nhờ sản xuất bia. Song người Đức không tiết lộ qui
trình sản xuất bia, làm sao có thể biết được bí mật này? Vị giám đốc này
vắt óc suy nghĩ, cuối cùng nghĩ ra một kế.

Hôm đó, tổng giám đốc nhà máy bia ở Đức đi ra ngoài. Lúc xe của ông ta
vừa ra khỏi cổng nhà máy, thì bỗng nhiên xuất hiện một người quần áo rách
rưới, từ phía đông đi lại. Lái xe vội vàng dừng xe bước xuống xem. Một
chân của người đó đã bị cán gãy. Theo pháp luật của Đức, ô tô cán người bị
thương phải bị xử lý. Tổng giám đốc hỏi thăm thì ra đó là một người Nhật
đang gặp khó khăn nhưng ông ta lại rất biết điều, nghĩa là chỉ cần chữa trị
cho ông ta, ông ta sẽ không nói chuyện này ra. Tổng giám đốc đồng ý. Ông
đưa người Nhật đó vào viện chữa trị, tất cả chi phí đều do Tổng giám đốc
trả.

Mấy tháng sau, vết thương của người đó đã khỏi nhưng trở thành tàn phế,
Tổng giám đốc nói rằng có yêu cầu gì. ông ta nước mắt lưng tròng nói
rằng: "Tôi đã là người tàn phế, không có nhà để về, nhưng tôi sẽ không dựa
vào chức vị giám đốc của ông để làm khó dễ. Chỉ cần nhà máy không chê
tôi là vô tích sự cho tôi cơm ăn là tôi mãn nguyện rồi." Yêu cầu này hoàn
toàn không quá đáng nên tổng giám đốc sắp xếp ông ta làm ở phòng thường
trực của nhà máy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.