MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 265

Trước mặt bàn dân thiên hạ tặng quà nàng không nói, còn là tặng vật

tùy thân đã nhiều năm, đầu mọi người hiện ra vô số dấu chấm than, sau đó
là im lặng tuyệt đối, ah, thì ra là thế.

Còn nói gì mà “mong đừng chê là đồ cũ”, nguyên nhân chính ai nấy

đều hiểu, càng là đồ cũ, phần lễ vật này mới càng lộ ý không giống người
thường, hết sức mập mờ.

Cửu Công chúa đặt chiếc nhẫn bạch ngọc vào tay Cung Khanh, cười

một tiếng đầy ẩn ý.

Cung Khanh xấu hổ, mặt đỏ bừng, khiến đóa hoa hồng phấn sau lưng

phải buồn bã thất sắc.

Mặt Cung phu giờ đã tím hơn đóa “thanh long ngọa mặc trì”, lòng

thầm băm nhừ Thái tử, ngươi nhất định phải rêu rao thế sao.

Chư vị tiểu thư vừa hâm mộ lại vừa ghen ghét, các phu nhân thầm viết

một dấu chấm hết trong lòng, được rồi, con gái ta không cần nghĩ đến
chuyện làm Thái tử phi nữa, từ ngày mai phải bắt đầu tính chuyện hôn nhân
thôi, sang năm thì hạ màn hết rồi.

Cửu Công chúa đã đạt được mục đích, hứng thú thưởng thức mấy bồn

mẫu đơn, rồi mới ung dung dẫn người rời đi.

Ông trời như ngại thiên hạ chưa đủ loạn, khi Cung phu nhân cùng các

vị phu nhân tiểu thư tiễn Cửu Công chúa đến cổng Thượng thư phủ, một cỗ
kiệu dừng lại, rèm gấm vén lên, một thanh niên ngọc thụ lâm phong bước
xuống, không ai khác ngoài tân khoa Trạng nguyên Thẩm Túy Thạch.

Mắt Cửu Công chúa hiện lên sự ái mộ cùng niềm vui bất ngờ, vạn lần

không nghĩ tới, hôm nay lại gặp người trong lòng ở đây. Niềm vui bất ngờ
trôi qua, lại thấy đáy lòng buồn bã, hôm nay là sinh nhật Cung Khanh,
trùng hợp thế sao, hắn đến Cung phủ làm gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.