MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 269

Mộ Linh Trang nói: “Mẫu thân nói có lý, nhưng Hoàng thượng Hoàng

hậu đang tuổi tráng niên, không lẽ Thái tử có thể dùng quyền thế chèn ép
Cung tỷ tỷ không lấy chồng cả đời? Cung phu nhân cũng không phải người
vô dụng, há có thể vì ám chỉ của hắn mà vô trách nhiệm với hạnh phúc cả
đời của con gái.”

“Cho dù thế nào, chúng ta cũng không thể đắc tội hoàng đế tương lai.”

Mộ Linh Trang cười phì một tiếng: “Mẫu thân mẹ sợ bóng sợ gió quá

rồi. Nếu là con, con sẽ chỉ biết cầu hôn, dù sao Hoàng hậu cũng không để
Cung Khanh gả vào Đông Cung, Thái tử có nhòm ngó thì cũng đã cưới về
nhà ta, chẳng lẽ hắn có thể cướp người?”

“Con càng lúc càng biết đặt vấn đề, nhưng vấn đề không đơn giản như

vậy. Thái tử là hoàng đế tương lai, chúng ta sao có thể đắc tội. Cẩn thận
mới giữ được thuyền đến vạn năm. Trong mắt thiên hạ Duệ Vương phủ phú
quý ngập trời, càng như thế lại càng phải để tiếng tăm mịt mờ, làm người
khiêm tốn.”

“Mẫu thân luôn dạy bọn con như vậy. Mỗi lần bị A Cửu ức hiếp cũng

nói con nén giận, nhưng làm thế chỉ khiến người khác cho rằng con là bao
cát tha hồ đấm đá, sau này con sẽ không sống thế nữa.”

Giang thị im lặng nhìn con gái, lòng dâng cảm giác áy náy. Bà vỗ về

tay Mộ Linh Trang, dịu dàng nói: “Chuyện A Cửu con hãy cố quên.”

“Làm sao con quên được, cô ta ức hiếp con suốt mười năm.” Mộ Linh

Trang thản nhiên cười một tiếng, cười đến mức lòng Giang Vương phi căng
thẳng, vội nói: “Ngàn vạn lần đừng chọc vào A Cửu.”

Mộ Linh Trang ôm cánh tay mẫu thân, cười nói: “Mẫu thân yên tâm,

con sẽ không chọc vào cô ta, nhưng nếu cô ta ức hiếp con con sẽ không
khoanh tay chịu trận như trước.” Mộ Linh Trang cười tự tin, hoàn toàn
không còn dáng vẻ ẩn nhẫn nhút nhát trước kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.