MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 294

Cung Khanh không có việc gì liền cùng bà cụ đánh cờ tán gẫu, gần tiết

Đoan Ngọ, khí trời càng ngày càng nóng, khác hẳn với năm trước, Cung
Khanh không ngờ trời sẽ nóng thế này, không mang theo xiêm y mỏng, đầu
giờ chiều nắng chói trang, dù là ngọc cốt băng cơ cũng bắt đầu thấy mồ hôi.

Hướng Thái phi nhìn nàng tấm tắc khen: “Đúng là trẻ tuổi thật tốt, dù

ra mồ hôi cũng như phù dung đọng sương.”

Ninh Tâm cô cô cười nói: “Cô nương xinh đẹp tuyệt trần, lại là bảo

bối của Thái phi, tất nhiên Thái phi nhìn thế nào cũng thấy thuận mắt.”

Hướng Thái phi nói: “Khanh nhi đi tắm đi, hôm nay nóng quá.”

Ninh Tâm dọn bàn cờ, sai cung nữ chuẩn bị nước.

Cung Khanh tắm xong, Ninh Tâm mang một bộ quần áo đi vào.

“Đây là Thái phi cố ý chuẩn bị cho cô nương. Thỉnh cô nương mặc

xem có vừa không.”

Cung Khanh vừa nhìn liền thích. Bộ xiêm y mùa hè này may bằng thứ

vải rất mỏng nhẹ, nền trắng, dùng tơ vàng thêu hoa đào, đá thạch anh hồng
làm nhụy, vừa thanh lịch lại đẹp, mặc lên người lấp lánh long lanh, càng
tôn lên nước da trắng nõn, dung mạo xinh đẹp của nàng.

Ninh Tâm khen: “Cô nương đúng là xinh đẹp như tiên. Nô tỳ là nữ

nhìn cũng phải ngây dại.”

Cung Khanh cười ngượng ngùng, ra khỏi phòng.

Ra đến tẩm cung Thái phi, liền nghe thấy một giọng nói quen thuộc

bên ngoài.

Sao hắn lại đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.