MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 384

Cung Khanh lòng dạ rối bời, vừa vui vừa rầu. Hôn sự này vốn là

không chút tự nguyện, vì đột nhiên xuất hiện chân tướng mà bất ngờ nối
tiếp bất ngờ. Lời bộc bạch của hắn rõ ràng là thổ lộ phải lòng nàng từ lâu,
nếu thật sự để ý nàng từ ngày còn thơ bé, vậy thì “một đời một kiếp chỉ đôi
ta” cũng không phải chuyện vô vọng. Trước mắt còn một ví dụ sống, chính
là Tuyên Văn Đế.

Nghĩ đến đây, Cung Khanh âm thầm quyết định, dù là Thái tử, nàng

tuyệt đối không chắp tay nhượng bộ, không chia sẻ hắn với nữ nhân khác.

Hắn quay lại rất nhanh sau đó, tay áo phất phới bước nhẹ như trích

tiên, trên người thoảng một mùi thơm như hương hoa lan.

“Ta bế nàng đi.”

“Thiếp tự đi.” Cung Khanh vội né tránh vòng tay của hắn.

Đi tới phòng tắm đằng sau tẩm điện, Cung Khanh ngẩn ra. Quả nhiên

là phong thái hoàng gia, Cung gia đã phú quý, nhưng phòng tắm cũng chưa
xa xỉ tiện nghi thế này.

Thành bể là đá cẩm thạch trắng, trên vách tường lắp một đầu rồng,

nước chảy từ miệng rồng xuống, khói trắng lượn lờ, nước liên tục rót ra,
đầu kia chảy vào, có lẽ là hệ thống tuần hoàn.

Trong nước rải vô số cánh hoa, chìm nổi như một vườn hoa đang nở.

Thì ra hương thơm trên người hắn là đây. Nàng không kiềm chế được

hít vào một hơi thật dài, hương hoa thanh nhã làm nàng nhẹ bẫng toàn thân.
Cởi áo khoác, nàng bước vào trong bể, sóng gợn dập dờn, cánh hoa tản
mát, lộ ra đáy bể rải đá cuội và đá màu. Trong ao đặt một con hồng nhạn
điêu khắc từ ngọc thạch, hai cánh mở rộng tạo thành một ghế nằm, nàng
nằm lên lưng con hồng nhạn, cánh tay ngọc đặt trên hai cánh hồng nhạn,
thoải mái thở phào một hơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.