MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 416

Cung Khanh xấu hổ bất đắc dĩ, tầm mắt Mộ Thẩm Hoằng ngập tràn

xuân sắc, làm nụ cười của hắn dần trở nên nham nhở bỉ ổi, Cung Khanh
giận, đưa tay xé y phục của hắn, đáng tiếc người ta mặc vải gấm, nàng làm
thế chỉ khiến hắn cười vui vẻ.

“Vi phu tự cởi, không nhọc Khanh Khanh động thủ.”

Dứt lời, trường bào tím thêu kim long liền bị hắn cởi ra, thấy tình thế

càng lúc càng không ổn, nàng thôi luôn dự định báo thù, nhảy xuống
giường chạy trốn. Hễ cử động thì cảnh xuân càng lộ liễu, nàng vừa thẹn
vừa giận, xoay người lẩn trốn.

Hắn nắm lấy tay nàng, đè nàng xuống, cười nói: “Khanh Khanh vẫn

còn váy thế này sao?”

Nàng xấu hổ: “Có cũng không mặc.”

“Vậy vi phu cởi hộ nàng.”

“Đừng… “

Đọ sức với hắn chỉ như lấy trứng chọi đá, chẳng mấy chốc mỹ nhân đã

bị cướp đoạt sạch sẽ.

Da thịt mướt mịn nõn nà như bạch ngọc, kiều diễm ướt át, khiến lòng

người xao xuyến, không muốn rời tay, tấc tấc tiêu hồn. Hắn say đắm quên
chốn quay về.

“Điện hạ, hôm nay thiếp rất mệt.” Cung Khanh cố ý ra vẻ mệt mỏi,

nghĩ muốn cự tuyệt cầu hoan.

“Không cần Khanh Khanh động thủ, phu quân hầu hạ nàng, Khanh

Khanh chỉ cần hưởng thụ.” Vừa nói, người đã bị hắn đặt xuống, Cung
Khanh đỏ mặt, con người này thật mặt dày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.