MỸ NHÂN KHÓ GẢ - Trang 491

rẩy.

Cung Khanh e lệ che mắt, mặc dù thành thân đã được một thời gian,

nhưng vẫn không thể không một mảnh vải che thân mà tự nhiên trước mặt
hắn.

Tấm thân ngọc ngà hoàn mỹ dưới ánh nến hơi nước mờ ảo như thêm

phần mê hoặc, khiến người nào đấy vừa ăn no lại thấy bụng đói cồn cào.

Cung Khanh nhìn ánh mắt hắn liền thấy không ổn, gạt sự ngượng

ngùng xuống bể, vừa vào nước nóng, liền không kiềm chế được than thở
một tiếng, thân dưới sưng đỏ gặp nước nóng càng thêm sưng.

Nước sau lưng bùm một tiếng, một thân hình nóng bỏng tráng kiện áp

sát.

Bầu ngực trắng mịn rơi vào tay hắn, vẫn loáng thoáng mấy dấu hôn

đỏ. Hơi thở dồn dập phả qua cổ nàng, lực nắn bóp càng thêm mạnh, lưu
luyến không rời.

“Đừng… đau.”

“Rốt cuộc Khanh Khanh làm từ gì, vừa thơm vừa mềm vừa mịn…”

hắn hít ngửi, hôn rồi nhay nhẹ cổ, vai, ngực, “Thật sự yêu bao nhiêu cũng
không đủ.” Hắn ngậm vành tai nàng, nói giọng khàn khàn: “Khanh Khanh
ngoan, cho … ta một lần nữa.”

Nàng vội vàng giữ chặt bàn tay đang lần xuống của hắn, thấp giọng

nói: “Đừng, thiếp không chịu nổi, chỗ nào cũng đau.”

Nơi riêng tư mới trải chuyện ân ái chưa lâu, rồi lại nửa tháng không

làm, giờ lại chật khít như lúc ban đầu, khó lòng thích ứng, hắn đói khát lâu
ngày dày vò quá tay, dùng hết các tư thế ở tấm gương đồng, khiến nàng hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.