NĂM EM GẶP ANH - Trang 76

Rồi anh nhìn lên thấy tôi và đứng dậy đi vào trong nhà, đóng cánh cửa

phía sau lại. Tôi có thể thấy cái phong bì trắng vẫn nằm trên bàn, rực sáng
dưới ánh trăng.

Một cơn mưa nhẹ bắt đầu.
Tôi quan sát cái phong bì khi cơn mưa rơi nặng hạt hơn. Tôi không thể

tập trung được. Bây giờ Rachel đang nói gì đó, mọi người đều lắng nghe,
đôi mắt cô ấy mọng nước, tôi biết đó là chuyện quan trọng - cha cô ấy bị
bệnh và gia đình chỉ vừa biết ông ấy bị ung thư, nhưng tôi không thể tập
trung được. Tôi không ngừng ngó ra ngoài cửa sổ nhìn cái phong bì khi cơn
mưa càng lúc càng nặng hạt. Chồng của Rachel chồm lên nắm tay vợ để tiếp
sức cho cô. Tôi lầm bầm một điều gì đó về việc lấy khăn giấy cho cô ấy, rồi
đi ra ngoài mà không mặc áo khoác, chạy băng qua con đường lấy lại cái
phong bì.

Tôi không quen, và không nợ nần gì anh, nhưng tôi biết rằng tất cả chúng

ta đều có một giai đoạn suy sụp và tôi không thể để anh làm điều đó. Không
được làm trong tầm quan sát của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.